Cô tắm rửa thay đồ xong cũng nhanh chóng gọi điện cho Thế Duy. Duy giận nên không bắt máy. Không hiểu nên cô đành nhắn tin cho anh “Anh xong việc chưa? Thấy gọi nhỡ nhớ gọi lại cho em. Yêu anh nhiều”. Cô đợi mãi anh vẫn không trả lời tin nhắn cô cũng đành đi ngủ.
Hôm nay là chủ nhật cô được off nên cô muốn nấu ăn cho mẹ, sang trọ của Duy nấu để cả 2 cùng ăn. Cô nấu xong đem vào bệnh viện cho mẹ rồi tối đợi anh về ăn chung.
“Em có nấu cơm. Anh xong việc về ăn cùng em nha. Em đợi” cô gọi cho Duy.
[Anh có chút việc chắc hôm nay sẽ về trễ. Em đói thì cứ ăn trước đi]
“Em đợi anh về ăn chung”
[Ừm. Hôm qua em đi đâu vậy?] anh muốn cô nói về chuyện tối qua.
Cô ngập ngừng một lúc rồi trả lời “Hôm qua em đi làm rồi đến bệnh viện với mẹ”. Cô biết anh không thích Hoàng nên không muốn nói sợ anh sẽ hiểu lầm rồi giận. Cô không muốn anh vì chuyện này mà không vui.
[Chỉ vậy thôi hả?] anh hỏi lại lần nữa.
“Ừm....”
[Anh có công việc. Cúp máy đây] anh lạnh lùng cúp máy không đợi cô nói lời nào.
------------------
“Anh à. Sao hôm qua anh không gọi cho em?” vừa thấy Duy về cô liền chạy lại ôm anh. Nhưng anh chủ động đẩy cô ra.
“Anh bận quá không có để ý điện thoại” Duy lạnh lùng đáp.
“Anh mau rửa tay rồi ra ăn cơm. Em dọn ra xong hết rồi”
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vo-lan-nua/3049939/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.