Hai tháng nay Phan Hoàng “làm việc” cật lực, cô sau lần đầu tiên ấy cũng không còn né tránh anh, khi anh muốn cô cũng chiều. Như mọi ngày đi làm về anh sẽ lên phòng xoa bóp cho cô, sau đó cô nằm vào lòng anh.
“Vợ à. Anh muốn có một đội bóng” anh giở ánh mắt dục vọng nhìn cô.
“Anh tham thế, anh làm như em là gà vậy” cô lườm anh.
“Em là người vợ xinh đẹp của anh chứ là gà đâu” anh nhìn cô âu yếm.
“Anh có biết mỗi khi sinh là người phụ nữ phải trải qua 1 trận thấp tử nhất sinh không hả? Mang thai nặng nề, sinh xong sức khỏe cũng giảm đi nữa. Anh nghĩ sao mà đòi một đội bóng” cô nhăn mặt khó chịu vì nghĩ anh đòi hỏi cô phải sinh nhiều.
“Anh nói thế thôi. Em sinh 1 đứa cũng được anh sẽ không đòi hỏi nhiều” anh nói rồi xoa mặt cô. “Anh là con một, khi còn nhỏ chỉ có bố là người bạn duy nhất của anh sau khi bố mất anh cũng chỉ có một mình. Mẹ phải bận đi làm anh cũng không thể đòi mẹ bên mình mãi được. Từ khi có em gia đình có thêm thành viên cũng ấm cũng hơn chứ có 2 mẹ con đôi khi cũng buồn. Nên anh nghĩ có nhiều con chắc sẽ vui. Nhưng nguy hiểm như vậy, 1 đứa thôi là đủ rồi” anh tâm sự với cô.
Nghe anh nói thế cô cũng thấy có lỗi vì hiểu lầm ý anh. Cô nhẹ nhàng vuốt mặt anh, cô cũng cảm nhận được nhìn bên ngoài anh là thiếu gia có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vo-lan-nua/3049921/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.