Cả 2 cùng nhau dùng bữa nhưng chẳng ai nói với ai lời quan tâm nào ngoài những câu xã giao. Dùng bữa xong thấy cô vẫn chưa nói lý do của bữa ăn hôm nay anh đành lên tiếng.
“Em định nói gì? Lâu rồi chúng ta mới ngồi cùng nhau như thế” Phan Hoàng mở lời trước, anh đã ngồi quan sát cô rất lâu
“Phan Kiên gần 5 tuổi rồi….đến độ tuổi nhận thức được nhiều rồi” cô vừa nói vừa nghĩ đến những câu con trai nói với mình.
“Nhanh thật nhớ ngày nào còn ẩm trên tay đút sữa. Giờ lớn thật rồi, hôm bữa chơi trò đua xe đạp nhìn thằng bé ra dáng thanh niên lắm rồi” anh vừa nói vừa tự hào về con trai mình.
“Sẽ đến lúc con biết chuyện của chúng ta….thằng bé sẽ buồn nhiều lắm” cô buồn bã nói từng chữ.
Anh nghe cô nói thế liền buồn bã im lặng suy nghĩ “Em…..vẫn giữ quyết định vậy hả?” ý anh muốn hỏi cô về chuyện ly hôn.
“Chúng ta không có sự lựa chọn khác. Điều khiến tôi bận tâm….là con….thằng bé còn nhỏ quá chưa thể chịu nổi tổn thương”
“Em cố chấp vậy? Tại sao cứ nhất quyết làm như vậy” anh không bao giờ muốn ly hôn với cô.
“Không phải tôi cố chấp…..chúng ta không thể tiếp tục sống mà xem như không có chuyện gì” cô nghĩ Diệp Anh đang mang thai con của anh, anh và cô cũng đã ly thân 5 năm nay nên chẳng thể nào tiếp tục sống cùng nhau.
“Anh đã nói sẽ thay đổi. Chúng ta sẽ bắt đầu lại, em hãy xem như chưa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vo-lan-nua/3049900/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.