Diệu Ngọc dạo gần đây thường suy nghĩ đến lời Phan Kiên nói, cô không biết quyết định của mình có đúng không nhưng chắc chắn quyết định đó sẽ làm con trai tổn thương vì thế cô vẫn chần chừ chưa dứt khoát trong việc ly hôn. Cô cũng tránh mặt Phan Hoàng, buổi tối cô thường đến bar ngồi tới tận khuya mới về đến nhà, người luôn đưa cô về nhà là Thế Duy, anh chỉ có thể quan sát cô từ xa vì cô đã nói không muốn thường xuyên gặp anh. Như mọi ngày đến 8h Ngọc đến bar, Thế Duy đã ngồi ở 1 góc quan sát cô, nhưng lần này anh tiến đến ngồi cùng cô.
“Em lại uống rượu. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Duy ngồi đối diện cô, khó chịu nói.
“Lần này lại tình cờ nữa hả?” Ngọc ngước lên hỏi Duy.
“Anh cố tình đến đây, vì lo cho em” anh vào thẳng vấn đề, không nói dối cô nữa.
“Em đã nói cứ mặc kệ em mà” cô vẫn cầm ly rượu uống tiếp.
“Anh không làm thế được” Duy dựt ly rượu lại.
Diệu Ngọc thấy thế liền đứng dậy muốn bỏ đi, Duy níu tay cô lại “Em muốn đi đâu?”
“Đến quán khác” cô lạnh lùng đáp.
Duy cũng hết cách nên đành ngồi uống cùng cô. “Anh uống với em” Duy rót ly rượu uống cùng cô.
“Em có chuyện gì vậy?” anh cứ liên tục hỏi quan tâm cô.
“Anh còn câu nào khác không?” cô ngà ngà say, nhăn mặt hỏi anh.
Duy nghe cô trả lời vậy cũng biết cô không muốn nhắc đến chuyện đó nên kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vo-lan-nua/3049896/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.