Diệu Ngọc không trả lời câu hỏi của Phan Hoàng, cô dụi mắt để tỉnh táo hơn, sau đó cô rời khỏi chiếc ngực săn chắc của anh, cô ngước lên nhìn anh. “Mấy giờ rồi?”
Phan Hoàng với lấy chiếc điện thoại coi giờ “7h45”
“Con dậy chưa?” cô sợ trễ giờ học nên nhanh chóng ngồi dậy để chuẩn bị cho Phan Kiên đến trường.
“Con đang ăn sáng với mẹ. Em không cần phải vội” anh níu tay cô lại vì muốn cô nghỉ ngơi nhiều hơn.
“Ai thay quần áo cho con?” cô nghe anh nói nên yên tâm không lính quýnh nữa.
“Mẹ” anh vẫn nắm tay cô.
Ngọc lúc này mới để ý đến Phan Hoàng “Sao anh không xuống ăn đi?”
“Anh đợi em” Phan Hoàng tươi cười nhìn cô.
“Tôi dậy trễ quá” cô gãy đầu vì nghĩ tại mình nên Phan Hoàng phải ăn sáng trễ.
Phan Hoàng thấy cô bối rối liền bật cười anh véo má cô “Có sao đâu. Anh muốn em thoải mái nghỉ ngơi”
“Anh mau thay quần áo đi. Tôi xuống trước” cô muốn xuống ăn sáng cùng con.
Phan Hoàng chưa kịp trả lời Diệu Ngọc đã đứng lên bước ra khỏi phòng, anh chỉ biết thở dài nhìn theo cô. Anh cũng nhanh chóng thay quần áo để xuống ăn sáng cùng mọi người. Diệu Ngọc nhìn thấy thức ăn lại có cảm giác buồn nôn, cô không dám dùng đũa gắp vì sợ bản thân khó chịu sẽ làm ảnh hưởng mẹ và Phan Kiên. Thấy cô ngồi không ăn mẹ chồng cô liền hỏi.
“Con còn mệt hả?”
“Dạ không có”
“Con không thích bún bò vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vo-lan-nua/3049880/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.