Sáng hôm sau Phan Hoàng dậy trước khi anh đang thay quần áo, Phan Kiên cũng lờ mờ thức giấc, anh nhìn vào gương thấy con trai mở mắt anh đi lại giường ôm con trai.
“Con trai của ba ngủ ngon không?” anh hôn má cậu bé.
Phan Kiên không trả lời cậu bé chỉ gật đầu với vẻ buồn ngủ.
“Ba đưa đi rửa mặt nha” anh mân mê đôi má bầu bĩnh của con trai.
“Ba! Hôm qua ba ngủ trễ” cậu bé không biết tối qua mấy giờ anh mới vào ngủ nên nhắc anh đã ngủ trễ.
“Ba phải làm xong việc mới ngủ được. Con đợi ba hả?” anh đỡ con trai ngồi dậy.
Diệu Ngọc nghe 2 ba con trò chuyện cô cũng thức giấc, cô dụi mắt để tỉnh ngủ. Phan Kiên quay sang thấy mẹ mở mắt liền hỏi “Tối qua mẹ ngủ ngon không mẹ?”
“Ôm con trai là mẹ ngủ ngon rồi” cô cười tươi đáp lời.
“Mẹ mau thay quần áo đi rồi mình đi mua đồ cho em” cậu bé hào hứng muốn đi chơi.
“Con vô đánh răng trước đi rồi mẹ vô” cô khẽ véo má con trai.
“Vâng ạ” cậu bé gật đầu rồi ôm ba “Ba bế Kiên đi”
Phan Hoàng tươi cười bế con trai vào đánh răng rồi thay quần áo cho con trai
“Ba không đưa Kiên với mẹ đi được ạ” Phan Kiên buồn bã vì ba không đi cùng.
“Ừm. Ba bận quá. Con đi với mẹ nha” Phan Hoàng tiếc nuối nói
\~\~\~\~\~\~\~\~
Phan Hoàng đưa 2 mẹ con ra xe, anh mở cửa cho 2 mẹ con bước vào rồi chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vo-lan-nua/3049838/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.