Ánh sáng khắp nơi tỏa ra, chiếu lên đám người đang ồn ào nhốn nháo, hiện lên khuôn mặt tinh xảo của Tô Như, lại dấu đi biểu tình trên mặt, chỉ còn lại ý cười chua xót cùng khuôn mặt thương cảm, người ngoài nhìn đến, chỉ thấy nụ cười gắng gượng.
Bước chân nàng loạng choạng, ánh mắt mông lung, gần như muốn đụng vào góc sô pha, khiến cho Lâm Thư Ẩn một bên đang xem di động chú ý đến.
Mấy năm không gặp, lại là mối tình đầu, nếu nói trong lòng không có cảm giác, đó là chuyện không thể nào. Giờ phút này, trong con ngươi trong suốt của Lâm Thư Ẩn chính là hình ảnh gương mặt của Tô Như, dần dần có gợn sóng nhỏ, sự bồng bột ngây ngô của thiếu niên thoáng chốc ùa về.
Lần đầu tiên hắn nhìn đến khuôn mặt tựa như thiên tiên đó liền yêu say đắm, điên cuồng, nóng bỏng, ôn nhu, gần như sùng kính mà bảo hộ nàng ta, muốn đem làm bảo bối của riêng mình, nhưng cuối cùng lại không thể vượt qua tàn phá của thời gian cùng khoảng cách.
"Thư Ẩn..." Tô Như nhìn ra thần sắc hơi phức tạp của hắn, đáy mắt xẹt qua một tia đắc ý., môi đỏ khẽ mở, nỉ non gọi tên hắn, thân hình mềm mại gục vào đầu vào hắn, hơi thở nhẹ nhàng mà phất qua cần cổ Lâm Thư Ẩn.
Thân mình hắn lập tức trở nên cứng ngắc, trừ bỏ tiểu yêu, hắn chưa bao giờ cùng người khác tiếp xúc thân mật như thế này, loại gần gũi như thế làm cả người hắn không thoải mái. Nhưng thấy vẻ mặt Tô Như có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vi-tinh-phuc/1517258/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.