Lâm Thư Ẩn nghĩ đơn giản, lập tức đẩy tiểu yêu ngã trên giường, bàn tay phủ lên cánh mông nhỏ nhắn chậm rãi xoa bóp.
Cách lớp quần áo mỏng nhưng cảm xúc vẫn thật tốt, mông thịt mềm mại co dãn tuyệt vời, Lâm Thư Ẩn xoa xoa bắt đầu cảm thấy dục vọng tăng lên, hạ bộ đã ngo ngoe rục rịch muốn dựng thẳng dậy.
Lâm Thư Ẩn thầm mắng bản thân, đã không biết chăm sóc tiểu thỏ, làm nàng té ngã, giờ còn không biết xấu hổ mà nổi lên thú tính. Nhưng lại cúi đầu, nhìn đến tiểu yêu đang xấu hổ, đôi mắt to trong suốt cũng đã nổi lên ngọn lửa nhè nhẹ, biết được không chỉ có bản thân không kháng cự được da thịt thân mật như thế này. Hắn lập tức tiến đến bên tai tiểu yêu nhẹ giọng hỏi: "Còn đau không?"
"Ừm... Khá hơn nhiều rồi." Tiểu yêu chớp chớp mắt, hai người dựa gần vào nhau, hắn có thể nhìn thấy mỗi cây lông mi cong vút của nàng, còn có ánh mắt đầy nhu tình mật ý xinh đẹp kia.
Hắn giật mình, ở bên tai nàng nhẹ thì thầm: "Xoa thế này rất thoải mái sao?"
Hơi thở mềm nhẹ phảng phất ở bên tai, trêu chọc tiểu yêu mặt đỏ bừng, bộ dáng này rơi vào trong mắt Lâm Thư Ẩn lại càng thêm tăng thêm dã thú trong hắn, hạ thân càng thêm bành trướng khó chịu. Bàn tay cũng không an phận mà lướt lên trên, vén váy lên cao từ từ tham nhập vào kẽ mông, vuốt ve nơi cánh rừng riêng tư, cách lớp quần lót, chạm đến nơi u cốc ướt nóng.
Ngón tay cứ thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vi-tinh-phuc/1517252/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.