Đầu lưỡi ấm nóng linh hoạt men theo tiểu huyệt, quét qua cửa động, tham nhập vào trong đó, bắt chước côn thịt thọc vào rút ra động tác ra ra vào vào, Hứa Diệc Hàm cảm giác một trận nhiệt huyết xông thẳng vào não, tức khắc trong đầu trống rỗng.
"Không được... Ô, sắp không được rồi... Muốn tiểu..." Hứa Diệc Hàm khóc nức nở, đôi tay dùng sức đẩy Kiều Vũ Mặc ra, mà bất kể dùng sức ra sao cũng không thành. Trong đầu thoáng hiện lên một hình ảnh, vô số pháo hoa nổ tung, thân thể ngay lúc này đạt đến cao trào...
"A---"
Một lượng ái dịch nóng bỏng từ huyệt nhỏ phun ra, cuồn cuộn không dứt, phun đầy trên mặt Kiều Vũ Mặc.
Hứa Diệc Hàm cả người xụi lơ nằm trên giường, dư vị cao trào chưa dứt, sắc mặt ửng hồng, môi đỏ khẽ nhếch, thấp thấp mà thở dốc.
Kiều Vũ Mặc xoa xoa mặt, phủ lên người nàng, đem đôi tay hữu lực mở ra, ôm nàng vào trong ngực, đôi môi còn ma xát vành tai nàng.
Hứa Diệc Hàm dùng sức mà hưởng thụ cái ôm của hắn, cao trào qua đi làm nữ nhân khát vọng được an ủi, ngực dày rộng làm nàng cảm giác kiên định ấm áp.
Cảm nhận được hạ thân Kiều Vũ Mặc cứng rắn, trong lòng liền mềm xuống. Một người nam nhân vì áp chế dục vọng để an ủi chính mình, hắn thật sự là động chân tình đi?
Đang cảm động, lại thấy Kiều Vũ Mặc không thành thật mà cắn lên vành tai nàng, đó là vị trí mẫn cảm của nàng a, vừa mới qua cao trào thân thể lại không thể chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vi-tinh-phuc/1517225/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.