“Cậu chuẩn bị xong chưa?” Vung vẩy chiếc túi da trongtay, Dung Nhược thúc giục người đang thu dọn đồ đạc phía sau quầy.
Liếc mắt nhìn bầu trời dần tối, lại nhìn đồng hồ, côvừa treo tấm biển “Đóng cửa” lên vừa nói: “Đã bốn giờ rồi, nếu cậu không nhanhlên chắc bọn mình phải dò dẫm lên núi mất.”
“Tới đây!” Hà Dĩ Thuần ló đầu ra từ trong quầy. “Chờtớ khóa ngăn kéo với đi vệ sinh chút đã.”
Bất lực nhìn lên bầu trời, Dung Nhược thở dài. “Đúnglà con gái lắm chuyện!”
“Chẳng lẽ cậu không phải con gái?” Hà Dĩ Thuần vừacười vừa đi, trước khi vào toa lét còn quay lại hỏi ngược.
“Bớt nhiều lời đi! Cho cậu hai phút, tớ ra ngoài chờtrước.”
Vừa xách túi bước ra khỏi cửa tiệm, đã nghe thấy tiếngchuông điện thoại reo vang.
Tiếng Vân Trạm từ đầu dây bên kia truyền đến. “Em đang ở đâu?”
“Trong quán. Đang chuẩn bị ra ngoài.” Dung Nhược cúinhìn đầu mũi chân. “Sao? Tìm em có chuyện gì vậy?”
“Không có gì, chỉ là tiện đường thì tạt qua xem thôi.”
“…” Dung Nhược theo phản xạ tự nhiên ngẩng đầu nhìn lên, đã lập tức thấy xe củaVân Trạm rẽ ở góc phố, dừng lại trước mặt cô.
“Em định đi đâu à?” Hạ cửa sổ xe xuống, Vân Trạm nhìn Dung Nhược, hôm nay cômặc áo khoác dài trắng, đi giày da màu nâu, những lọn tóc quăn dài gợn sóng khẽlay động trong gió.
“Ừm.” Dung Nhược bước lên trước một bước, nói: “Bọn em định tới chùa PhápNguyên.”
Vân Trạm nhìn đồng hồ. “Đi ngay bây giờ sao?”
“Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-van-noi-day/2176852/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.