Nhất Phong sau lần bắt gặp Hạ Linh tại buổi tiệc, hắn dường như phát điên để tìm cô.
Việc ly hôn với An Đình, hắn giao hết cho luật sư, hai người không có con chung, chưa mua nhà riêng, không có tài sản đứng trên chung, dường như Nhất Phong đã tính toán trước nên không hề tạo ra tài sản chung nào giữa hai người. Hắn vẫn đay nghiến An Đình, cho rằng đây là cái giá mà cô ấy phải chịu khi ép hắn kết hôn.
Một ngày chủ nhật, An Đình về nhà cha mẹ, cô vừa đi vào thì bà Ngọc Linh đã sốt sắng.
“Sao nay con về đây? Bên kia có chuyện gì sao?”
An Đình vứt chiếc túi xách sang bên ghế, cô ngồi phịch xuống chán nản.
“Nhất Phong quyết định ly hôn mẹ ạ. Hình như cô ta quay lại rồi?”
“Ai cơ? Ý con là… Hạ Linh à?”
Bà Ngọc Linh hỏi con gái rồi tự bản thân bà giật mình, trong đầu bà thầm nguyền rủa Hạ Linh sao lại cứ như bóng ma, oan hồn không tan biến.
Thật nực cười, cùng là con do bà ấy sinh ra, cùng đậu vào chung một tử cung của bà ấy, vậy mà sự đối đãi với Hạ Linh chẳng khác gì là khác máu tanh lòng, có khi còn hơn như vậy. Hay bởi Hạ Linh là đứa trẻ không được thừa nhận, là đứa con duy nhất không được bà ôm ấp nên cái tình mẫu tử cũng chẳng có.
An Đình lại vò đầu.
“Anh ấy đòi đơn phương ly hôn. Chúng con chẳng có gì là chung cả, làm sao để níu kéo anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-va-han/3589046/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.