Nhất Phong chạy vào khu cấp cứu của một bệnh viện gần đó, phía sau Nhật Nam cũng đuổi theo kịp gót.
Hai người vệ sĩ thấy cậu chủ lập tức đứng dậy cúi đầu, nhìn thấy trên tay họ là kim tiêm truyền nước, gương mặt cả hai vẫn còn nét choáng sau cú sốc điện.
Họ không dám lên tiếng, chỉ biết cúi đầu nhận lỗi và chờ đợi. Đôi mắt Nhất Phong long lên đỏ ngầu, hắn túm cổ một trong hai rồi gằn lời hỏi.
“Hạ Linh…cô ấy đâu?”
Người kia bị túm áo, lảo đảo đứng không vững, Nhất Phong mất bình tĩnh hét ầm vào mặt người đối diện. Một vài bác sĩ y tá vội đến can hắn ra thì hắn liền quát lớn với họ.
Nhật Nam cố gắng trấn tĩnh hắn, lúc này người còn lại mới run giọng kể lại mọi thứ khi đó.
Tiếng gầm gừ phát ra trong cổ họng Nhất Phong, hắn hất người vệ sĩ sang một bên làm người đó té đập người vào giường bệnh, hắn nổi điên lôi cả hai ra rồi gào lên.
“Một lũ vô dụng, chỉ bảo vệ một cô gái mà các người không làm được…”
“Cô ấy có chuyện gì thì cái mạng các người cũng không đền nổi đâu!”
Dứt lời hắn điên tiết tự đấm vào cây cột, mu bàn tay bị va đập mạnh khiến chúng rỉ máu. Nhật Nam nuốt nước bọt khuyên giải.
“Anh, đây là bệnh viện đừng làm loạn, về nhà rồi ta bàn tiếp!”
Lúc này Nhất Phong không còn giữ bình tĩnh, trông thấy Nhật Nam vẫn giữ được lý trí thì hắt nổi cáu quay lại hất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-va-han/3480448/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.