Tiếng bước chân, tiếng roi quất vào da thịt vang lên chát chúa, những tiếng khóc thút thít đến vỡ òa.
Một kẻ bịt mặt lên tiếng quát tháo.
"Bọn mày câm mồm vào cho tao! Không là ông đây cắt lưỡi hết!"
Những tiếng khóc nhỏ dần rồi lặng im, không gian chìm vào màn đêm lạnh lẽo, nó lạnh tựa như những kẻ đang ở đây, hoặc lạnh lẽo như những người đã giao cho những kẻ ấy đứa con của chính mình.
Đây là sào huyệt của bọn buôn người, chúng bắt cóc những đứa trẻ, hoặc mua từ những kẻ đội lốt cha mẹ. Những đứa trẻ ấy chẳng ai chắc chắn được tương lai sau này.
Bị chăn dắt ăn xin?
Ép buộc đi vào con đường sai phạm?
Hay bị đem bán làm nô lệ, người hầu...
Hoặc đau đớn hơn là ra đi khi chưa kịp tìm về với cha mẹ.
Trong số những đứa trẻ đang co rúm nơi góc phòng, có cô bé tầm bốn tuổi, cô bé không bị bắt cóc, cô bị chính mẹ ruột bán đi khi vừa sinh được vài ngày.
......................
Mẹ của cô bé là một nữ sinh đại học, vì sa vào con đường ăn chơi, cô nữ sinh quan hệ không an toàn dẫn đến mang thai lúc nào không hay. Khi thai kì vừa được hơn bốn tháng, trong một lần đi khám thai tại một cơ sở tư nhân, Ngọc Linh gặp một người phụ nữ trung niên.
Có lẽ đoán được tâm trạng của Ngọc Linh, người phụ nữ ấy khẽ nói nhỏ.
"Cô gái, cô không muốn sinh đứa trẻ à?"
Ngọc Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-va-han/2696846/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.