Nhật Nam bị đẩy ra ngoài, cậu thất vọng đập cửa nhưng Nhất Phong không chịu mở cửa. Hắn đưa tay lau đi nước mắt trên gương mặt Hạ Linh, liền bị cô quay mặt đi chỗ khác.
Nhất Phong bóp lấy gương mặt của cô, hắn mất kiên nhẫn mà nói.
"Đừng tưởng tôi không dám ra tay, em biết người như tôi thì có giết em cũng chẳng ai dám động vào!"
"Mau ăn trước khi tôi xé xác em ra!"
Hạ Linh nuốt nước bọt, cô miễn cưỡng để hắn đút ăn, sau khi ăn xong uống thuốc, Hạ Linh lại chìm vào giấc ngủ.
Nhất Phong ngồi bên chiếc bàn trong phòng, hắn ngồi đó nhìn cô, hắn muốn chiếm cô cho riêng hắn.
Một kẻ không có tình cảm, không biết cách chăm sóc ai ngoài việc dùng bạo lực.
Có lẽ Nhất Phong nhận ra hắn và Hạ Linh giống nhau, đều bị gia đình quay lưng. Hắn liếc ánh mắt nhìn sang tập giấy, những bức vẽ linh tinh.
Cầm môi tờ giấy lên xem, là một người không rõ mặt, bên cạnh là một cô bé.
Mẹ sao? Hạ Linh đang vẽ cô và mẹ của cô chăng, người phụ nữ kia không có gương mặt, có lẽ là vì cô không biết mặt bà ấy.
Rồi những bức vẽ khác, đường nét thô kệch nhưng rõ ràng, Nhất Phong lại nghĩ đến mẹ hắn.
Hạ Linh khẽ quay mặt lại thì suýt giật mình, Nhất Phong đang nằm bên cạnh cô, cánh tay ôm lấy cô. Bất giác hắn run lên, đôi mắt nhíu lại, rồi hắn giật mình bật dậy.
Hắn mà lại mơ thấy ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-va-han/2696825/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.