Mỹ Xuân đưa tay nắm lấy tay ông Nhất Lâm, bà buồn bã lên tiếng.
"Anh biết không, em rất ân hận về cái chết của chị Ánh Nguyệt. Nếu ngày ấy anh kiên quyết từ hôn hoặc em chấp nhận từ bỏ thì mọi chuyện đã khác!"
Ông Nhất Lâm ngồi thừ người ra sau câu nói của bà Mỹ Xuân, những điều ấy ông đều hiểu. Nhưng ông ấy không thể để Nhất Phong trở thành một con ngựa bất kham.
Dù sao hắn cũng là con trai cả, sau này sẽ gánh vác mọi chuyện, không thể kết hôn với một cô gái tầm thường.
"Nó có thể giống anh, nếu nó yêu ai khác vẫn có thể cưới vợ lẽ mà!"
Bà Mỹ Xuân như mất bình tĩnh mà rưng rưng nước mắt.
"Vậy anh hiểu cảm giác của em trong những năm tháng sống trong bóng tối không, nhà họ Đặng truy lùng em vì em đã chen vào gia đình của con gái họ. Em không được công nhận danh phận, em trong mắt mọi người chỉ là một con đàn bà quyến rũ chồng người..."
Ông Nhất Lâm chết lặng, ông chỉ nghĩ rằng chỉ cần kết hôn với người được chọn rồi cưới thêm người mình yêu là được. Đến bây giờ ông mới biết Mỹ Xuân đã phải chịu đựng những gì khi chấp nhận yêu ông.
Bà Mỹ Xuân lấy lại bình tĩnh mà nói tiếp.
"Em nghe Nhật Nam nói Nhất Phong đã đưa về một cô gái và hành hạ cô ấy chỉ vì chuyện của em năm xưa...anh đừng khiến con trai anh trở nên máu lạnh như vậy."
Sau câu nói ấy, Bà Mỹ Xuân về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-va-han/2696819/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.