Chương trước
Chương sau
Trong đống quần áo lạicòn có một bộ nội y mới, lại còn vừa vặn người cô! Chu Thanh Thanh đột nhiênnghĩ đến một cụm từ rất không trong sáng, lấy tay đo thân, khụ khụ khụ…

Thay xong quần áo, vừa mởđiện thoại, cô đã bị Hàn Duệ gọi điện báo chuẩn bị xuất phát đến cục dân chính“làm việc” – giấy tờ của cô đều để hết ở chỗ Hàn Duệ, cho nên không cần quay vềnhà lấy mà đi thẳng tới cục dân chính.

Một lần nữa đối mặt vớiHàn Duệ, Chu Thanh Thanh vốn cho rằng cô sẽ rất đau lòng. Nhưng giờ phát hiệnra, lòng cô lại có thể bình tĩnh lạ thường.

“Ồ, anh Hàn, tiểu mỹ namhôm qua không đi cùng anh à?” Gọi “Duệ” sẽ quá thân mật, gọi giám đốc Hàn lạitỏ vẻ quá xa lạ, cho nên Chu Thanh Thanh tự động gọi theo cách xưng hô trướckhi cô và Hàn Duệ xác định quan hệ yêu đương, tươi cười sáng lạn chân thành.

Hàn Duệ nghe thấy cáchxưng hô này trái lại có chút xúc động, trong giọng nói có phần áy náy: “ThanhThanh, ngày hôm qua… Thật sự đã làm khó em rồi… Anh chọn em để… kết hôn, cũnglà bởi vì anh thực sự thích em, coi em như em gái tốt của anh. Rất xin lỗi,anh…”

Chu Thanh Thanh mỉm cườingắt lời anh: “Anh Hàn, anh không nợ gì em cả, thật đấy. Em mới là người maymắn, anh quay về với người mà anh thực sự yêu, em nên cảm thấy mừng cho mình,em còn có cơ hội tìm được tình yêu thực sự của em.”

Những lời này Chu ThanhThanh nói vô cùng chân thành. Có lẽ là bởi trong đêm tân hôn của họ, Hàn Duệ bỏtrốn cùng người yêu cũ, mà cô thì lên giường với một người xa lạ mới gặp lầnđầu, cô cũng chẳng có gì tốt đẹp hơn anh… Cho nên, cô không hề oán giận, như cómột loại cảm giác hòa nhau… Mỹ nam không biết tên tối qua – đúng vậy, đến bâygiờ cô còn không biết tên anh ta, có lẽ sau này cũng sẽ không có cơ hội biết –nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là, anh ta thực sự đã giúp cô chứngminh, không có chuyện cô không phải Hàn Duệ thì không thể…

Cô đã từng cảm thấy HànDuệ là người đàn ông đẹp trai nhất trên thế giới này – đương nhiên, Chu ThanhThanh chỉ trên tình cảm mới cảm thấy như vậy. Nhưng bây giờ, cô không có cáchnào tiếp tục cho rằng như vậy nữa, mỹ nam không biết tên và Đường Bá Heo đềuđẹp trai hơn Hàn Duệ…

Từ bỏ một người mà ta rấtthích, là rất khó, nhưng cũng không phải không làm được. Không có anh, thế giớicủa cô vẫn tươi sáng, tất cả vẫn tốt đẹp như trước… Có điều, thứ đã từng đạtđược, giờ lại mất đi mà thôi. Ngoài ra, cô cũng chẳng có tổn thất gì quá lớn,không phải sao.

Trinh tiết của một cô gáigìn giữ suốt hai mươi mấy năm còn bị cô tùy tiện vứt bỏ, vậy thì vết thương nhỏbé trong tim chỉ thỉnh thoảng nhắc cô nhớ lại sẽ được coi là gì chứ.

Trái tim con người, tồntại ở nơi ấm áp ẩm ướt nhất, dù có bị thương thì cũng sẽ nhanh chóng khépmiệng.

***

Thấy cô đã khôi phục tâmlý cho trạng thái độc thân, Hàn Duệ hiếm khi lắp bắp mở miệng: “Thanh Thanh…Nếu không, đồ đạc em không cần chuyển nữa, em trực tiếp đến ở là được rồi. Anhnghĩ… Sẽ chuyển căn nhà đó sang tên của em. Em cũng biết, anh còn có nhà củacậu ấy…”

Căn nhà mà Hàn Duệ nóitới nằm trong một khu đô thị xa hoa giữa một trung tâm thương mại, một trăm haimươi mét vuông, ba phòng ngủ, hai phòng làm việc. Vừa mua hai năm trước, mớilắp đặt thiết bị không lâu.

Nhà ở?! Chu Thanh Thanhnghe được hai mắt tỏa sáng… Nhưng vẫn cố nén nỗi đau, rưng rưng từ chối: “AnhHàn, thế này là anh muốn phủi sạch quan hệ với em, để em sau này không còn mặtmũi nào gặp mặt anh sao? Hơn nữa, em chỉ có một mình ở căn nhà lớn như vậy làmgì…”

Rụt rè, rụt rè! Cô làthanh niên tốt tuân thủ ngũ giảng tứ mỹ tam nhiệt ái [1], saocó thể lấy nhà của người ta chứ. Trong lòng Chu Thanh Thanh lại vụng trộm bỏthêm một câu: nhưng mà, nếu anh vẫn cứ muốn chuyển cho tôi, vậy thì trực tiếpsang tên đi, tôi không phản đối đâu…

[1] Ngũ giảng tứ mỹtam nhiệt ái là ba khía cạnh về tình yêu của Trung Quốc, được ban hành vào đầunhững năm 1980 để tuyên truyền phổ biến các nội dung về tư tưởng của hoạt độnggiáo dục. Trong đó ngũ giảng gồm: văn minh, lịch sự, vệ sinh, trật tự, đạo đức;tứ mỹ chỉ vẻ đẹp của tâm hồn, ngôn ngữ, hành vi và hoàn cảnh; tam nhiệt ái gồmcó yêu Tổ Quốc, yêu xã hội chủ nghĩa, yêu Đảng cộng sản - Ishtar

Hàn Duệ như đã đoán trướcđược câu trả lời của Chu Thanh Thanh, lại nói: “Vậy thì, hay là anh đưa em mộtkhoản tiền? Thanh Thanh, anh chỉ muốn đền bù tổn thất cho em bằng cách thực tếmột chút…”

MONEY ơi! Thứ mà bây giờcô thiếu nhất! Chu Thanh Thanh muốn ngay lập tức gật đầu đồng ý: “Được thôi…”

Thế nhưng… Quân tử ái tàithủ chi hữu đạo [2], tuyrằng cô chỉ là một cô gái, nhưng vẫn rất có nguyên tắc… Nếu như tiền này là côbắt ép người ta đưa tới thì cô sẽ rất mặt dày, nhưng nếu là người ta chủ độngđền bù tổn thất, như vậy không giống.

[2] Quân tử ái tài thủchi hữu đạo: quân tử [tuy] chuộng của cải, nhưng lấy [của cải phải] đúng vớiđạo nghĩa

Nếu cô nhận thật thì cóvẻ rất không có liêm sỉ được chưa! >_

Không đợi Chu Thanh Thanhsuy nghĩ kỹ câu trả lời, Hàn Duệ đã thở dài: “Thật xin lỗi, anh lại làm em khóxử… Anh không nên mang những thứ tầm thường này ra để sỉ nhục em. Thanh Thanh…Anh mãi mãi vẫn là anh Hàn của em.”

Tôi vẫn chưa nói là khôngmuốn mà, này! Đáng ghét, lại dám quyết định hộ cô!

May mà không thật sự gảcho anh – nếu không sau này chẳng phải cô sẽ bị anh làm cho tức chết sao, hoàntoàn không có tiếng nói trong gia đình, sống càng ngày càng không vì mình?

Chu Thanh Thanh nghĩ:thực ra tôi chính là một người tầm thường, tôi thích nhất những thứ tầm thườngkia! Nếu như anh cho rằng đây là một loại sỉ nhục, vậy thì đừng quan tâm, cứtới sỉ nhục tôi đi… Nhưng mà chỉ có thể nhìn đám nhân dân tệ sắp đến tay kiamọc cánh vút vút bay đi mất.

Khóe miệng Chu ThanhThanh run rẩy: “Anh Hàn… Chúng ta nên nhanh đi lấy đồ thôi.” Nán lại với anhlâu thêm chút nữa, cô không thể cam đoan cô có thể hay không đột nhiên thốt ra:“Nhà ơi! Tiền ơi! Tôi muốn tất cả!”… o(╯□╰)o!

Sau đó Hàn Duệ chở ChuThanh Thanh về nhà mình, mấy ngày trước anh mới chuyển đồ đi. Cũng may đồ đạccủa Chu Thanh Thanh không nhiều.

Đến nhà Hàn Duệ. ChuThanh Thanh vừa vào cửa đã đi khắp nhà nhìn ngó, trong mỗi phòng đều không thấymỹ nam cầm dao cướp hôn dũng mãnh ngày hôm qua.

Chu Thanh Thanh tiếcnuối: “Anh Hàn, sao không thấy chị dâu của em đâu? Ha ha ha… Cậu ta thế nhưnglại đúng kiểu mà em thích ha ha! Xem ra rất có tiềm năng kiều thụ, nữ vươngthụ, thụ quyến rũ… Anh Hàn, anh ở cùng cậu ta có phải luôn bị cậu ta ăn sạchkhông?”

Hàn Duệ ôm trán: “ThanhThanh, em đúng thật là…” Anh có nên cảm thấy thất bại vì nhanh như vậy mà bảnthân đã mất đi sự hấp dẫn? “À, tên cậu ấy là Tô Kế. Bây giờ đi ra ngoài rồi.”



Hàn Duệ và Chu ThanhThanh, không thành được vợ chồng, trái lại thực sự đã trở thành anh em tốt… MàChu Thanh Thanh và Tô Kế, trước kia coi như tình địch, hiện tại vẫn chưa chínhthức quen nhau… Sau này cũng thật kì dị trở thành một đôi… Bạn tốt? Hay là, chịem? Nhưng mà, cái đó sau này hãy nói.

***

Ống kính kéo tới buổitối, nhà Dương Tư Tư.

Chu Thanh Thanh hai tayôm chiếc cốc siêu đáng yêu của mình, chậm rãi uống cà phê ngon lành Dương Tư Tưpha, đáng thương than thở: “Tư Tư, tớ vừa thất hôn lại thất thân… Cậu có thểđối xử khách khí với tớ một chút có được không.”

Dương Tư Tư: “Cái P [3]! Là tớlàm hại cậu thất hôn với thất thân hay sao? Chuyện Hàn Duệ thì không nói, tớkhông ngờ cậu lại ngu ngốc như vậy, lại có thể đi tìm tình một đêm thật, đúngrồi, tên đàn ông đó có cho cậu cái gì để đền bù tổn thất không?”

[3] Câu nói tục, chắclà chỉ cái chuyện abcxyz đó…

“Phụt…” Chu Thanh Thanhnghe xong không nhịn được phun ra.

Cô rất 囧 nhớ tới một lần nóichuyện phiếm cách đây không lâu, cô đã nói tục trước mặt sư phụ: “Cái P!”

Khi ấy Liny. Điện nóilại: “Cô dùng cái miệng ở trên để P, vậy định dùng cái miệng ở dưới để nóichuyện để ăn cơm sao? =.=”

Khi đó cô đang vừa nóichuyện phiếm, vừa xem một bộ tiểu thuyết đam mỹ hơi nặng đô. Mà đúng lúc đótrang web trên máy tính vừa vặn dừng lại tại một đoạn có nội dung rất nhạy cảm,có quan hệ S và M, có quan hệ dưa chuột và hoa cúc, có quan hệ bằng “đồ ăn” rấtkì quái – tên tiểu công kia lại có thể thật sự đem dưa chuột, cà rốt, thậm chícả ngô ra làm đạo cụ… Khụ khụ khụ…

(OMG cái đoạn này ==!Xin thứ lỗi nếu có gì không chính xác)

Chu Thanh Thanh lúc ấythật may mắn, may là cô không đang uống gì cả… Không ngờ cuối cùng vẫn bị phunra một lần. o(╯□╰)o!

Thế nhưng, lại nói, cônglực ăn nói thâm độc của mỹ nam không biết tên tối qua, thật đúng là cân tài cânsức với sư phụ!

Buông chiếc cốc trong tayxuống, vất vả bình ổn hơi thở, Chu Thanh Thanh vội vàng nhớ lại: “Anh ta, anhta để lại cho tớ số điện thoại…”

Dương Tư Tư giật phắt lấyđiện thoại của Chu Thanh Thanh đang để trên sô-pha trước bàn trà, bắt đầu giởdanh bạ: “Tên gọi là gì? Mau khai ra đây! Meo cái con mèo, dám ăn sạch nhóc conngu ngốc mà tớ đã bảo vệ suốt nhiều năm, thế nào cũng phải có chi phí khắc phụchậu quả!”

Nói thực, từ khi ChuThanh Thanh lên đại học quen bạn ngủ chung phòng là Dương Tư Tư, cô đã luônquan tâm đến Chu Thanh Thanh.

Tuy vóc dáng Chu ThanhThanh nhỏ nhắn xinh xắn, không phải mỹ nữ khiến người ta vừa nhìn đã sững sờ,nhưng nhìn kỹ thật sự không tệ: lông mày mảnh tinh tế, mắt sáng, môi đầy đặn,lại kết hợp với dàn da trắng nõn nà, dáng người nhỏ nhưng rất cân đối, cũng coinhư một mỹ nhân thanh tú. Đặc biệt có thể kích thích ý muốn bảo vệ của đàn ông…Cùng với, ham muốn bắt nạt.

Có điều Chu Thanh Thanhlại rất ngốc, nếu không có Dương Tư Tư bảo vệ, chắc chắn là cô đã sớm bị nhữngtên sói háo sắc ăn sạch.

Mà Dương Tư Tư năm đó làhoa khôi của khoa máy tính, nhan sắc và dáng người đều không chê vào đâu được.Thu hút không ít đàn ông, nhưng lại không có ai dám theo đuổi cô, mọi người đặtcho cô danh hiệu “hoa khôi bạo lực của khoa”. Tên đúng như ý nghĩa, Dương Tư Tưrất bạo lực – cô có đai đen Taekwondo.

Sáu năm trôi qua, DươngTư Tư nghiễm nhiên coi mình như gà mẹ, còn Chu Thanh Thanh chính là gà con dướicánh của cô. Đến lúc Chu Thanh Thanh phải lập gia đình, cô vẫn không an tâm,liên tục cảnh cáo Hàn Duệ phải đối xử tốt với Chu Thanh Thanh… Ngày hôm quanhìn Hàn Duệ kéo tên đàn ông tiểu tam kia bỏ chạy, nếu không phải Chu ThanhThanh nhanh tay lẹ mắt giữ chặt cô, Dương Tư Tư suýt nữa đã xông lên đánh đập bọnhọ một trận tàn nhẫn.

Tối hôm qua không gọiđiện thoại được cho Chu Thanh Thanh, Dương Tư Tư cho rằng lúc này Chu ThanhThanh cần nhất chính là yên tĩnh một mình, cô sẽ không quấy rầy nhiều, khôngngờ hôm nay Chu Thanh Thanh lại báo cho cô một tin kinh khủng như vậy!

Dương Tư Tư cũng là hủnữ, quan niệm không hề bảo thủ, cho nên ngay từ đầu mới phải hỏi vấn đề rấtOPEN như vậy, nhưng điều đó không có nghĩa là trong lòng cô không tức giận,không phẫn nộ - cô gái ngốc mà cô đã phải vất vả bảo vệ suốt sáu năm, cứ thế bịmột tên đàn ông thối tha không biết tên ăn xong lau sạch! Bảo cô phải bình tĩnhthế nào đây!

Chu Thanh Thanh hoàn toànkhông thể nhận thức được tâm tư phức tạp của Dương Tư Tư lúc này, vòng hai tayôm eo cô bạn, quấy phá rồi cười đắc ý: “Ha ha ha ha, tớ không lưu trong điệnthoại!”

Đúng lúc này, điện thoạicủa Chu Thanh Thanh trên tay Dương Tư Tư reo lên vui vẻ: “Heo heo bảo bối thânyêu, yêu chiều em không hề mệt mỏi, mỗi ngày đều yêu em thêm một ngàn lần…”

Dương Tư Tư nhìn qua liềnkêu lên: “Điện thoại của ai đây, trâu bò quá, 13888880308…”

Chu Thanh Thanh nghe vậy,không ngăn được một tiếng hô nho nhỏ: “Á!” Vội vàng vươn tay muốn cướp lại.

Dương Tư Tư vẫn khôngchịu đưa cho cô: “Khẩn trương thế, không phải là tên gian phu kia của cậuchứ?...”

Chu Thanh Thanh vẻ mặtcầu xin: “À, thật đúng là anh ta…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.