Khoảng vài phút sau, đếnchỗ đèn xanh đèn đỏ. Lâm Diễn dừng xe lại, nhạc MJ trong xe phát ra rất có nhịpđiệu cảm xúc. Lâm Diễn vờ như lơ đãng liếc sang cô gái nào đó ở bên cạnh.
Chỉ thấy Chu Thanh Thanhngồi tựa lưng vào ghế, mắt hơi khép hờ, lông mi rất dài và mảnh hơi rung rung,cánh môi hồng nhạt hơi hé ra, điện thoại cầm trên tay như sắp sửa rơi xuống,tất cả thật yên tĩnh mà đẹp đẽ. Động tác của Lâm Diễn nhẹ nhàng linh hoạt, rútchiếc điện thoại xinh xắn ra khỏi tay Chu Thanh Thanh – quả nhiên không tỉnh,thật đúng là con heo ngốc nghếch, thích ứng được trong mọi hoàn cảnh! Khóemiệng Lâm Diễn bất giác nhếch lên.
Nhanh chóng kiểm tra tinnhắn vừa rồi cô gửi cho Dương Tư Tư, suýt chút nữa làm anh tức chết: “Lâm Yểm,biển số xe L0308, địa chỉ nhà tạm thời chưa biết.”
Cánh tay dài của Lâm Diễnduỗi ra bịt mũi Chu Thanh Thanh: “Chu Thanh Thanh, cô gái chết tiệt, tỉnh lạicho tôi! Không cho phép ngủ!!” (╰_╯)#
Chu Thanh Thanh bất mãnrên rỉ nho nhỏ, cuối cùng cũng mở hai con mắt mờ mịt ra: “Hả, đến nơi nhanh thếà?”
“Đến cái đầu cô! Tôi cónói tôi tên là Yểm à?... Rõ ràng tôi là Lâm Diễn, được chưa? Ba gạch ở giữa chữĐi, chính là chữ Diễn đó…” [1]
[1] Đi (Hành): [行],Diễn [衍],Yểm [掩]
Chu Thanh Thanh thảnnhiên ngáp một cái: “Vậy sao anh không nói sớm, không thể trách tôi được, aibảo chữ Trung Quốc lại uyên thâm như vậy? Hơn nữa, Yểm với Diễn là cùng một âm,đọc lên chẳng có gì khác nhau, anh so đo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/2360750/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.