Ngày hôm sau, lúc ChuThanh Thanh tỉnh dậy không khỏi hậm hực khi nhìn điện thoại đầu giường thấy đãhơn mười giờ - tối qua trước khi ngủ rõ ràng cô đã đặt ba cái đồng hồ báo thứckêu lúc tám giờ mà! Ở một mình ngủ muộn thì không sao, nhưng đây dù gì cũngđang ở nhờ nhà người ta…
Sau khi Chu Thanh Thanhrửa mặt cấp tốc xong, lúc mở cửa phòng lại không thấy bóng dáng Lâm Diễn – khôngbiết có phải anh đang ở trên lầu không?
Ồ, hình như trên mặt bàncó tờ giấy?
Đi tới cầm lên xem, trêngiấy là chữ viết đẹp như rồng bay phượng múa: Sữavà bánh mì ở trong tủ lạnh, cô lấy ra bỏ vào lò vi sóng hâm lại rồi ăn. Trưatôi sẽ không về ăn cơm, cô gọi đồ ăn ở ngoài là được. Nhớ phải cho Meo Meo ăn,Meo Meo ở trong phòng dành cho khách, thức ăn cho chó ở XXXX… Ừm, còn nữa,người nào đó phải cẩn thận đừng để bị Meo Meo cắn, nó vẫn chưa tiêm phòng dạiđâu.
Chu Thanh Thanh:>_
Hóa ra cô không chỉ làngười hầu, mà còn là người hầu cho chó! Còn nữa, nhìn cô ngốc thế sao? À không,phải là: Meo Meo đáng yêu như vậy, làm sao có thể cắn người được? Còn nữa, Lâmmỹ nam anh cần gì lải nhải nhiều thế…
Chu Thanh Thanh cũngchẳng buồn hâm nóng lại bữa sáng (thực ra Chu Thanh Thanh lặng lẽ coi nó nhưcơm trưa, cô làm gì còn tiền mà gọi đồ ăn ở ngoài? Hu hu hu… Xem ra ăn no rồiphải nghĩ cách đi kiếm tiền…). Trước tiên Chu Thanh Thanh đi tìm thức ăn chochó, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/2360745/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.