Lộ Trình Trình chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình phải về nhà như một kẻ trộm, lén lút do dự ở cửa ra vào rất lâu, cuối cùng vẫn không dám trực tiếp bấm chuông, đành gọi điện cho Lộ Diệc Diễm.
Lộ Diệc Diễm nhanh chóng từ trong nhà ra mở cửa cho hai người, ra hiệu bằng ánh mắt và nhỏ giọng nói: "Ba ở trên lầu, mẹ đang ở phòng khách đợi hai em."
Lộ Trình Trình giơ ngón tay ra hiệu "OK", rồi hít một hơi thật sâu ở cửa ra vào, chuẩn bị bước vào thì Lộ Diệc Diễm bất ngờ hỏi: "Mắt em bị sao vậy?"
Nói xong, anh quay đầu trừng mắt nhìn Doãn Mạch, có vẻ như muốn bảo vệ em trai mình.
Lộ Trình Trình vội nhỏ giọng giải thích thay bạn trai vô tội: "Bị, bị cát bay vào."
"Em lừa ai vậy!" Lộ Diệc Diễm càng nghi ngờ khi nghe Lộ Trình Trình nói.
Anh xắn tay áo lên, bước tới một bước, chuẩn bị gây sự thì tiếng của Ngô Linh từ phòng khách vọng ra: "Tiểu Diễm, Trình Trình về rồi à? Sao không vào?"
Lộ Trình Trình chưa sẵn sàng đối mặt với Lộ Vinh Siêu, sợ bị ba nghe thấy, lo lắng trong lòng, không kịp giải thích với anh trai, kéo đôi dép từ tủ giày ra cho mình và Doãn Mạch, rồi vội vàng chạy vào phòng khách.
Doãn Mạch gật đầu chào Lộ Diệc Diễm, nhanh chóng theo sau vào trong.
Mẹ của Lộ Trình Trình năm nay hơn bốn mươi tuổi, tóc ngắn gọn gàng, gương mặt thanh tú, tinh tế. Bà trang điểm nhẹ nhàng, trông rất thông minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tu-cai-nhin-dau-tien-voi-tong-tai-khuyet-tat/3709041/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.