"Dì à, dì đang lén lút làm gì trong phòng Minh Hạo thế."
Là giọng của Tần Minh Quân.
"Sao con lại dùng từ 'lén lút' chứ? Dì vào phòng của con trai dì là sai sao?" Tần phu nhân không chịu nổi cách nói chuyện của Tần Minh Quân nên lập tức phản bác lại.
Hai người không hợp tính nhau, nói chuyện không bao giờ hợp nhau nhưng Tần Minh Quân vẫn giữ sự lễ phép vừa đủ khi nói chuyện với người mẹ kế này.
"Tại con thấy dì cứ thập thò, rón rén ở cửa không vào ngay nên nghĩ vậy thôi."
Miệng lưỡi Tần Minh Quân sắc sảo, nói chuyện luôn chặt chẽ, dù đả kích người khác nhưng vẫn không hề xúc phạm đối phương. Điều này khiến Tần phu nhân cực ghét. Nếu hắn ngang ngược, hỗn hào, bà còn có lợi vì sẽ lấy danh nghĩa mẹ kế mà chỉ bảo hắn. Đằng này Tần Minh Quân luôn rất cẩn trọng trong lời nói, chọc tức Tần phu nhân nhưng bà lại chẳng có lí do gì để trút giận.
Bị Tần Minh Quân nói như vậy, Tần phu nhân khó chịu bỏ đi không thèm vào phòng làm việc của con trai nữa.
Chờ Tần phu nhân đi, Tần Minh Quân mới mở cửa bước vào phòng làm việc của Tần Minh Hạo, hắn khoá trái cửa cẩn thận rồi bật đèn sáng choang.
"Ra đây đi, bà ấy đi rồi."
Lúc này An Hiểu Khê mới chui ra từ ngăn bàn làm việc, cô thở phào nhẹ nhõm một cái khi nhìn thấy Tần Minh Quân.
"Suýt chết. May mà có anh đến kịp."
"Lần sau làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-toan-tinh/2789735/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.