Nhưng lần này Lâm Dịch Anh nhìn rất rõ, cậu thấy rất rõ khuôn mặt chi chít những vết thương của cha mình.
Căn phòng mà vài phút trước bị bao trùm bởi bóng tối giờ đã được thắp đèn sáng rực, Dịch Anh tá hỏa khi xung quanh toàn những thứ đồ vật đáng sợ có sức sát thương cực lớn, thậm chí có thể tước đoạt đi mạng sống của con người.
Từ roi da, thòng lọng cho đến dao, kéo, đinh nhọn và lưỡi cưa tất cả đều có đủ cứ như căn phòng này được xây dựng nên nhằm tra tấn để ép cung giống trong mấy bộ phim cổ trang vậy, khiến cho Lâm Dịch Anh mặt mày trở nên không còn giọt máu, dòng suy nghĩ cứ bị ám ảnh bởi những cảnh tượng máu me kinh hoàng.
Ánh mắt sợ hãi đến vô vọng của Dịch Anh lập tức nhận ra cha của mình là Lâm Quốc Minh đang bị trói trên một cây cột sắt to lớn, xung quanh là chằn chịt những mối dây điện câu vào tựa như chỉ cần có ai đó ác ý bật công tắc nguồn lên thì ngay lập tức cha cậu sẽ bị giật cho tan thành tro.
Dịch Anh tay chân bị xích lại một chỗ nên chỉ biết trơ mắt nhìn về hướng người cha kính yêu của mình mà khóc ngất, cổ họng từ lâu đã khàn đặc không thốt thành tiếng nhưng cậu vẫn cố gắng thều thào gọi Lâm Quốc Minh.
"Cha...cha ơi, cha mở mắt ra nhìn con đi cha...đừng làm Tiểu Anh sợ mà..."
Đáp lại Lâm Dịch Anh lúc này chỉ có thể là sự im lặng, cậu hoang mang tột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han/2532828/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.