"Cắn nè...cắn nè...tao sẽ bẻ hết răng chó của mày!"
Từng cú đá mang theo sự tức giận của tên tay sai tấn công tới tấp vào vùng bụng của Lâm Quốc Minh khiến hắn thổ cả huyết, khoan miệng bây giờ chỉ tràn ngập một màu đỏ tươi tanh tưởi.
___***___
"Mẹ nó thằng chết tiệt này dám tự ý động thủ à!"
Tôn Gia Hoàng một thân sát khí dắt theo Lâm Dịch Anh đi thật nhanh đến phòng giam giữ Lâm Quốc Minh, cũng không quên chửi rủa tên thuộc hạ dám tự tung tự tác. Trước giờ mọi việc đều thông qua ý kiến của họ Tôn anh, nếu không có lệnh của anh thì không kẻ nào được phép đụng tới Lâm Quốc Minh cả, vậy mà hôm nay lại có đứa to gan dám cãi lời mà tự ý hành động. Anh tự hứa nếu hắn ta chết mà không phải do chính anh ra tay thì tên thuộc hạ kia đừng mơ được sống yên ổn.
Nhưng ai nào biết được Tôn Gia Hoàng không phải sợ Lâm Quốc Minh không mất mạng dưới tay anh, mà chính là sợ sẽ khiến Lâm Dịch Anh đau khổ. Họ Tôn cũng chẳng hiểu nổi bản thân mình sao lại lo lắng cho cậu như vậy, có lẽ anh là người không muốn thất hứa.
Căn biệt thự này quả thật rất rộng lớn, trong đêm khuya thanh vắng càng làm cho tiếng nức nở của Dịch Anh vang vọng hơn, trong tâm trí cậu bé lúc này chỉ toàn là hình ảnh cha mình bị giết hại thê thảm. Tôn Gia Hoàng lần này cũng rất khó chịu khi phải nghe âm thanh thê lương đó nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han/2532767/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.