Dịch Anh muốn xuất viện, Tôn Gia Hoàng tất nhiên là đồng ý, vì dù sao anh cũng là người túc trực bên cậu trong thời gian qua nên tình trạng sức khỏe của cậu anh hiểu rất rõ.
Sau khi để cho Lâm Dịch Anh được yên ổn nằm trên giường nghỉ ngơi thì họ Tôn liền giữ lời mà quay đi chuẩn bị thủ tục xuất viện, thật ra là anh cũng chẳng còn lưu luyến nổi gì với cái chốn ngột ngạt suốt ngày phải hít thở bằng mùi thuốc sát trùng thay cho không khí này nữa đâu, được về nhà vẫn là tốt nhất.
"Dịch Anh...em ngoan ngoãn ở đây đợi anh nhé! Anh đi giải quyết chút việc xong chúng ta sẽ được rời khỏi đây!"
Dặn dò xong Tôn Gia Hoàng cũng không quên nở một nụ cười trìu mến với cậu.
Lâm Dịch Anh không đáp, Gia Hoàng cũng chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, cứ thế nhanh chóng sải bước đi mất hút.
***
*Cạch*
"Chào buổi sáng Dịch Anh!"
Ha...hai anh em nhà này thật biết đúng lúc "thay ca". Ông anh vừa rời khỏi chưa đầy năm phút thì cậu em đã liền có mặt, khiến cho Lâm Dịch Anh không thể có nổi khoảng trống nào để được tịnh tâm một mình mà!!!
Doãn Thiên Hạo mặt mày hớn hở, tay xách theo chiếc túi giấy có in hình của một thương hiệu gì đó nhìn không rõ, mà đại khái là Dịch Anh có thể nghe thấy được mùi thơm thoang thoảng từ trong đó phát ra, đoán không nhầm thì chính là điểm tâm sáng.
Vị tổng tài họ Doãn hôm nay ăn vận cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han/2532734/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.