Chương trước
Chương sau


Mặc cho Mộc Ly Tâm đang đau đớn thế nào, vì hắn nghĩ lần này cũng giống như lần phá thân trước đó, nên căn bản vẫn điên cuồng phóng túng.

Dù là lúc tức giận hay thật tình muốn gần gũi cô thì hắn vẫn là một tên dã thú máu lạnh, không biết tiết chế cảm xúc thăng hoa của mình, âu cũng vì đã mấy chục năm trôi qua, nay hắn mới tìm được loại cảm giác tuyệt đỉnh này.

"Lăng Thanh, em không chịu được nữa... Anh mau dừng lại..."

Bao lần rồi, Mộc Ly Tâm lên tiếng năn nỉ người đàn ông ấy hãy dừng lại, nhưng hắn căn bản không quan tâm tới.

Hết nằm ngửa rồi lại sang nằm sấp, nghiêng trái nghiêng phải, đủ mọi hình thể, vậy mà vẫn chưa thỏa mãn dục vọng cuồng dại của người đàn ông đó.

Bấy giờ, hắn lại nắm tay Mộc Ly Tâm kéo cô ngồi dậy, nhưng trước đó là lúc vật thể nam tính kia chưa từng lui ra khỏi nơi tư mật chật hẹp của người phụ nữ.

Lăng Thanh, hắn ngồi bệch dưới nệm, để cơ thể mảnh mai của Mộc Ly Tâm được ngồi trên hạ thân của mình. Trong khi đó cô đã mệt mỏi tới mức rũ rượi, hắn phải ôm lấy thì cô mới có thể ngồi vững.

Gương mặt khả ái lấm lem bởi mồ hôi, một tay cô đặt lên ngực hắn ta, giương đôi mắt thiết tha mong chờ được hắn dừng lại.

"Đừng mà...anh dừng lại đi...em đau quá..."

Mộc Ly Tâm vẫn lắc đầu, vẫn luôn miệng kêu đau, cô như sắp khóc đến nơi mà hắn vẫn liên tục nhấp nhô với thân thể của cô.

Nhìn vào dáng vóc nóng bỏng và hai quả đào tiên căng tròn đang nảy lên nảy xuống ngay trước mắt, khiến hắn si mê đến mức quên hết mọi chuyện.

Hắn cứ như thế, hoan ái cùng Mộc Ly Tâm một cách cuồng luyến nhất, đến khi trút hết tinh lực vào lần bắn pháo thứ hai này thì mới chịu dừng lại.

Khi mọi động tác được đình chỉ, Mộc Ly Tâm liền ngã hẳn về phía Lăng Thanh, ra sức thở lấy thở để, và kiểm soát lại nhịp đập từ con tim mình.

Hai thân thể không mảnh vai che thân, giờ lại được điểm tô bởi một tầng mồ hôi mỏng được xuất phát sau hai tiếng ái ân trên giường.

Bấy giờ, Mộc Ly Tâm đang tựa vào người Lăng Thanh. Nhưng hắn ta không hề xua đuổi, mà đợi đến khi cô ổn định hơn rồi mới nhẹ nhàng đặt cô ấy nằm xuống.

Sau khi đưa "anh bạn nhỏ" rời khỏi hang động thầm kín đáng say mê ấy, hắn mới rời khỏi giường, đi thẳng vào phòng tắm.

Hắn bỏ lại Mộc Ly Tâm nằm bơ vơ một mình với cơn đau quặn thắt từ bụng dưới vòng tới thắt lưng.

Bấy giờ, số rượu mà cô đã uống trước đó đều trôi theo từng tầng mồ hôi. Cô không còn say rượu nhưng lại chìm vào mỏi mệt sau trận chiến xác thịt cùng người đàn ông ấy.

Mộc Ly Tâm nằm nghỉ thêm một chút, sau đó mới miễn cưỡng ngồi dậy, đưa đôi chân run rẩy bước xuống giường, nhặt lại từng mảnh áo chiếc quần mặc vào người.

Cô tỉnh táo, đồng nghĩa với việc nhận ra những gì bản thân mình vừa phóng túng cùng hắn. Chỉ là thấy xấu hổ một chút, lo âu một tí và sợ rằng lát nữa đối mặt, cô lại bị hắn ta cười nhạo, dù là trước đó thái độ của hắn đã có phần thay đổi khiến cô dao động, nhưng để tin tưởng vào một người khó đoán như Lăng Thanh là điều không dễ dàng gì.

Vất vả một hồi, Mộc Ly Tâm cũng mặc xong quần áo. Cô định trở về phòng của mình rồi mới tắm, nhưng đến bước đi cũng khó nhọc vì cơn đau dưới bụng chưa hề lui giảm.

Một tay cô ôm bụng, đến đi cũng không thể thẳng lưng vì đau. Gương mặt tái mét, dù không còn bị ai kia tác động vật lý nữa, nhưng trên trán Mộc Ly Tâm vẫn rịn mồ hôi.

Đi được hai ba bước, cô lại nhăn mặt, mỗi bước chân ngày càng nặng nề, và tệ nhất là khi con đường hay mọi vật trước mắt cô đều đang chao đảo không yên, cứ lúc rõ lúc lại mờ khiến cô dần mất đi bĩnh tĩnh.

Qua mấy giây, thứ ập tới tầm nhìn của cô là một mảng đen tối sầm, rồi đôi chân như mất đi trọng lực, trong vô thức Mộc Ly Tâm lại ngã xuống.

Đến khi Lăng Thanh quay trở ra mới nhìn thấy Mộc Ly Tâm nằm dưới sàn nhà.

Với mái tóc còn chưa được lau khô do vừa gội xong, hắn đã mặc kệ để nhanh chân đi tới đỡ Mộc Ly Tâm lên.

"Mộc Ly Tâm, cô bị làm sao?"

"Bụng...tôi đau bụng...đau lắm..."

Cô bóp chặt vùng bụng bị đau của mình, với gương mặt nhăn nhó vì quá đau, đến giọng nói phát ra cũng chỉ thều thào yếu ớt.

Mộc Ly Tâm như thế lại khiến Lăng Thanh cau chặt mày, đâu đó trong ánh mắt còn có một chút lo lắng.

"Cố chịu một chút, tôi đưa cô đến bệnh viện."

Nói rồi, Lăng Thanh lập tức bế Mộc Ly Tâm lên, hắn ôm cô chạy ra khỏi phòng, chạy qua hai dãy cầu thang mới xuống tới phòng khách.

"Quản gia Lâm, bảo tài xế lấy xe. Nhanh lên!"

Vừa đặt chân tới sảnh, Lăng Thanh đã khẩn trương gọi người, khiến tất cả người làm một phen nhốn nháo, quản gia Lâm cũng lật đật chạy đi tìm tài xế.

Họ thấy Lăng Thanh bế Mộc Ly Tâm trên tay, dù rất tò mò nhưng chẳng ai dám nhìn thẳng vào họ quá lâu.

Lúc này, vì đau nhiều quá nên Mộc Ly Tâm cứ nắm chặt vạt áo của người đàn ông, trong lúc mê man cô mơ hồ nhìn thấy nét mặt lo lắng của hắn, mà trong lòng chợt thấy ấm áp lạ thường.

Qua mấy giây sau, tài xế đã lái xe tới chỗ Lăng Thanh đang đứng, rồi nhanh chóng xuống mở cửa xe để hắn đưa cô vào trong, sau đó lại lật đật trở về vị trí lái xe của mình.

"Đến bệnh viện, cứ lái nhanh nhất có thể."

"Vâng!"

Tiếng động cơ ô tô rền vang, sau đó hối hả rời khỏi biệt thự.

Trong xe, Lăng Thanh vẫn đang ôm Mộc Ly Tâm trong lòng. Ngay lúc này, hắn chẳng nghĩ ngợi gì cả mà mọi hành động lẫn cảm xúc đều tuân theo nhịp đập của con tim.

Hắn chỉ biết khi thấy người con gái ấy rơi vào tình trạng như bây giờ, hắn thật sự rất lo lắng, thậm chí là cảm thấy có lỗi.

Tới tận bây giờ hắn mới sựt nhớ ra lời nói của bác sĩ Tạ Côn Hưng trước đó. Có lẽ vì quan hệ nên cô mới ra nông nổi này.

Lần đầu tiên hắn cảm thấy hối hận trước một sự việc do chính mình gây ra.

Xe vừa dừng trong sân bệnh viện, Lăng Thanh tức tốc bế Mộc Ly Tâm chạy vào khoa cấp cứu.

Lúc này cũng có vài y tá chạy tới hỗ trợ.

"Cô ấy bị sao vậy?"

"Đau bụng."

"Là đau trong trường hợp nào? Tự phát hay do bị tác động?"

Nhìn qua dáng vẻ của Mộc Ly Tâm, nữ y tá không khỏi nghi ngờ có liên quan tới những chuyện tế nhị nên đã hỏi kĩ càng trước khi tiến hành thăm khám cho cô.

Nhưng câu hỏi đó lại khiến Lăng Thanh rất bối rối, hắn do dự mãi một hồi mới chịu nói thật:

"Là đau sau quan hệ."

"Vậy anh là gì của cô ấy?"

"Là...là bạn trai."

"Được rồi, vậy phiền anh ở ngoài chờ kết quả, sau đó giúp bệnh nhân làm một số thủ tục cần thiết."

Nữ y tá nói xong, sau đó mới cùng một nữ đồng nghiệp khác nhanh chóng đẩy băng ca của Mộc Ly Tâm vào phòng cấp cứu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.