"Anh muốn đan khăn màu gì?"
"Cô thích nhất màu nào?"
"Tôi hả, tôi thích màu trắng, vì nó tượng trưng cho sự tinh khiết và hy vọng."
"Vậy chọn màu trắng đi. Cô thích kiểu nào thì đan theo kiểu ấy."
"Khăn là của anh quàng, chứ phải tôi quàng đâu mà theo sở thích của tôi. Anh không nói, tôi không biết đâu mà làm."
"Thì tôi chọn màu trắng, kiểu cách thì đơn giản được rồi. Tôi là đàn ông, đâu có rành mấy việc may vá thêu thùa này."
"Cái này là anh nói đó nha, tôi đan xong anh mà chê xấu thì tôi lấy lại ráng chịu."
"Được được, cô là vua là chúa. Mau đan đi, nói nhiều quá."
Trong phòng khách tại căn biệt thự của người đàn ông ấy, chưa bao giờ nhộn nhịp như bây giờ.
Họ cứ đôi co qua lại mãi một hồi cũng chọn xong màu, Mộc Ly Tâm mới chịu im lặng ngồi đan.
Từ ngày chấp hành hợp đồng tình nhân đến nay cũng xấp xỉ hai tháng, Mộc Ly Tâm cũng đảm nhận không ít việc. Từ làm nông cho tới việc bếp, giờ kiêm luôn may áo đan khăn, đêm tới có khi còn trả bài làm "vợ". Tính ra ở đây, cô cũng đâu được vui sướng, thoải mái gì.
Trong khi Mộc Ly Tâm chăm chú ngồi đan thì đối diện, Lăng Thanh lại nhìn cô si mê. Không hiểu sao càng ở bên cô, hắn càng bị cuốn. Hôm nay còn nghỉ làm ở nhà chỉ để nhìn cô đan khăn thế này. Đến hắn đôi khi còn tự cảm thấy bản thân ngớ ngẩn tới mức khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971550/chuong-33.html