Buổi sáng hôm nay là một ngày thật sự rất bình yên, khi ánh dương dịu dàng điểm tô sắc vàng khắp cả mọi nơi.
Ngoài vườn, chim hót líu lo. Bên trong phòng khách, tĩnh lặng vẫn như bao ngày. Tách cà phê nóng vẫn còn nghi ngút khói, vừa được người đàn ông ấy nếm qua. Trên tay là tạp chí kinh tế mới nhất.
Hắn đã ngồi ở đây từ khi trời chỉ vừa hửng sáng, cứ như lo sợ sẽ lỡ mất điều gì đó, nên đã hai tiếng trôi qua, Lăng Thanh chưa từng rời khỏi phòng khách.
Bữa sáng hôm nay cũng chẳng thèm nếm, vì không phải thức ăn của người hắn thương chuẩn bị.
Lúc này, Mộc Ly Tâm kéo theo va-li từ lầu hai đi xuống. Dáng vẻ cô hôm nay chẳng còn dè dặt như ngày đầu tiên bước vào, vì hôm nay là ngày cô sẽ được rời khỏi đây.
Cô được trả lại quần áo, điện thoại di động, đồng nghĩa với việc được trả lại tự do.
Sau sự việc đêm hôm qua, giờ cô phải mặc áo cổ cao để che đi những dấu tích ái muội vẫn còn lưu lại trên da.
Đặt chân xuống phòng khách, Mộc Ly Tâm đảo mắt nhìn xung quanh không gian nơi này như gửi tới một lời tạm biệt. Và điểm dừng cuối cùng là nơi Lăng Thanh đang ngồi.
"Anh chưa đi làm à?"
Mộc Ly Tâm kéo va-li tiến về phía người đàn ông ấy, nhưng cô chỉ hỏi chứ không ngồi xuống.
Bấy giờ, Lăng Thanh mới từ tốn đặt quyển tạp chí lên bàn, rồi nhìn sang cô gái. Hắn đáp lại bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971524/chuong-46.html