Trời lập thu, phong cảnh hữu tình. Gió thu mát rượi, khẽ thổi bay chiếc là vàng héo úa trên tán cây xanh.
Một buổi chiều thơ mộng trong khuôn viên đầy hoa thơm cỏ lạ, Mộc Ly Tâm một mình, một cọ, chú tâm phác họa thêm sắc, thêm màu cho bức tranh tuyệt vời trước mắt.
Đời họa sĩ hay mơ mộng như thơ ca, cô như chim nhỏ líu lo trên trời. Khi tâm tình tốt, tự khắc tinh thần cũng phơi phới như xuân.
Mộc Thái từ trên lầu nhìn xuống dáng vẻ hồn nhiên, yên bình của con gái nhỏ mà trong lòng cũng thư thả, an tâm.
*King coong...
Khung cảnh tĩnh lặng, thoáng chốc bị phá vỡ bởi tiếng chuông ngoài cửa.
Vì không muốn làm phiền người khác, phần vì cũng ở gần cánh cổng, nên Mộc Ly Tâm đã chủ động ra xem là ai tới.
Mộc Thái đứng trên lầu cũng hiếu kì nhìn theo. Cho tới khi ông ấy thấy người đến tìm là Lăng Thanh, hắn vừa gặp con gái ông đã ôm hôn khắng khít thì không khỏi chau mày bất mãn.
Lúc này, Mộc Ly Tâm vừa được ai kia hôn xong nên ngượng ngùng nhìn xung quanh, miệng nhỏ cất lời hờn trách:
"Đã bảo phải tiết chế rồi mà."
"Không gặp em, nhớ muốn điên đầu, nên lúc gặp mặt làm sao đứng yên được."
"Mới vắng bóng từ trưa giờ, mà anh làm như mấy tháng rồi không gặp vậy!"
"Mấy tiếng cũng là xa."
"Thôi đi, anh giỏi lý sự lắm. Giờ nói mau, anh tới đây làm gì?"
"Tới xin ba đưa em đi chơi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971501/chuong-60.html