Trong tình thế nghìn cân treo sợi tóc, khẩu súng trong tay Lăng Thanh có thể sẵn sàng nổ súng bất cứ lúc nào. Nhưng phía đối diện, Từ Lê Na không hề sợ hãi.
Cô ta đang đùa với tử thần, phải. Nhưng hôm nay ả sẽ không chết một cách dễ dàng như vậy, vì lúc này Trữ Ngọc Anh đã xuất hiện.
Trước hành động của cháu trai, bà vẫn bình tĩnh bước tới đặt tay lên khẩu súng hắn đang cầm, rồi nói:
"Giết người phải đền mạng. Con muốn để nội kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh sao?"
"Nhưng cô ta khiến con mất vợ, Ly Tâm sẽ không bao giờ tha thứ cho con, nội hiểu không?"
"Nội hiểu, nhưng biết đâu còn đường cứu vãn. Giờ con phẫn nộ giết chết người phụ nữ này thì nhất định phải trả giá trước pháp luật, con nghĩ lúc đó có thể khiến Ly Tâm tha thứ cho con sao? Cô ta có đáng đến mức khiến con phải làm vậy không?"
Lời nói nhỏ nhẹ, ngôn từ dễ nghe mới thật sự giúp Lăng Thanh lấy lại bình tĩnh. Hắn từ từ hạ khẩu súng trong tay xuống, sau đó bật cười khinh khỉnh, trào phúng cất lời:
"Phải, cô ta không đáng. Nhưng không có nghĩa con sẽ bỏ qua chuyện này."
Đến khi hắn chuyển mắt nhìn sang người bà đáng kính của mình. Năm nay bà đã hơn 70 tuổi, cũng may sức khỏe và tinh thần còn tốt nên mới có thể đi theo hắn khuyên giải như thế này.
Hắn không nghĩ cho hắn, nhưng hắn thương người bà này, nên cho phép bản thân chịu nhún nhường một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971472/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.