Trữ Ngọc Anh rời khỏi phòng giam với nỗi tâm trạng nặng nề. Bà trở về nhà lại gặp Lăng Kiến Dụ thản nhiên ngồi ngay phòng khách vui vẻ cùng Đào Lâm San, bình thản cứ như con trai mình chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Lúc này, cơn phẫn nộ đã lên tới đỉnh điểm. Bà cũng chẳng nói năng gì hết, chỉ tiến thẳng về phía Lăng Kiến Dụ và...
*Chát.
Bất ngờ bị tát, Lăng Kiến Dụ và Đào Lâm San đều giật mình, vì trước đó chưa nhận ra sự xuất hiện của Trữ Ngọc Anh, đến khi biết người vừa đánh mình là bà ấy, Lăng Kiến Dụ vẫn tức giận như thường.
"Mẹ vừa làm cái quái gì vậy?"
"Mày hỏi tao làm gì hả? Tao vừa đánh cho mày tỉnh ra đó, đồ tệ bạc."
Lăng Kiến Dụ cau chặt mày, rõ là tâm trạng đã bất mãn đến đỉnh điểm nhưng vẫn phải dằn xuống.
Đào Lâm San cũng biết điều, lặng lẽ tách ra xa người đàn ông bên cạnh mình, để ngồi đó xem kịch hay sắp bày ra trước mắt.
Lúc này, Trữ Ngọc Anh trực tiếp chỉ thẳng vào mặt Đào Lâm San, nhưng ánh mắt lạnh lẽo lại nhìn về Lăng Kiến Dụ, rồi nói:
"Mày để con đàn bà lòng dạ thâm độc này xử lý việc tiểu Thanh bị tố giác giết người. Còn mày ung dung, thản nhiên như chưa có chuyện gì. Nhưng mày có biết hiện giờ tất cả các bằng chứng Cảnh sát thu thập được đều gây bất lợi cho thằng bé không? Lăng Kiến Dụ, mày nhìn lại bản thân mày xem có xứng đáng làm một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971426/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.