*Chát.
Vừa về tới nhà, bà Từ đã bị chồng mình hành hung ngay tại phòng khách bằng một bạt tay rõ mạnh.
Ông ta trừng mắt nhìn vợ mình, tức giận chất vấn:
"Tại sao bà lại đứng ra làm chứng cho tên sát nhân đó? Nó đã giết chết con gái của bà đấy."
Tạo sao ư? Nếu hỏi về lý do thì bà phải nhớ lại cuộc gặp gỡ với Trữ Ngọc Anh cách đây một ngày trước.
Cũng tại nơi này, vào ngày hôm qua Trữ Ngọc Anh đã tới tìm bà Từ, quỳ xuống cầu xin bà ấy nói ra sự thật trước đó Từ Lê Na đã gây ra những gì, để tòa án xác định Lăng Thanh không có mưu đồ giết người từ trước.
Chỉ cần là người thân của nạn nhân đứng ra làm chứng, nói đỡ vài lời sẽ rất có lợi cho cháu trai của bà. Nên dù biết Lăng Thanh bị vu oan, thì Trữ Ngọc Anh vẫn không ngại ngần quỳ dưới chân bà Từ để cầu xin.
Chính hành động và những giọt nước mắt của bà đã lay động được cõi lòng của bà Từ. Suy cho cùng nếu không phải con gái bà gây ra chuyện lớn trước, không chấp mê bất ngộ, kiêu ngạo, tự dấn thân vào ải khổ trần gian thì đâu xảy ra cớ sự đáng tiếc như ngày hôm nay.
Người đời có thể trách bà là người mẹ không ra gì, khi đã đứng ra làm chứng cho kẻ sát nhân giết hại con gái mình. Bà sẽ bỏ ngoài tai tất cả, chỉ cần quãng đời còn lại bà sống không thẹn với lòng là được.
Kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971422/chuong-100.html