Đêm vừa qua, chắc hẳn là một đêm kinh khủng nhất với Mộc Ly Tâm. Vì người cô yêu gặp phải nguy hiểm, cũng may mắn rằng hắn không ảnh hưởng đến tính mạng, nên lòng cô bây giờ mới được an yên.
Bên ngoài những bông tuyết trắng xóa vẫn đang lất phất rơi xuống chốn hồng trần, vương vấn tựa hờ khắp các tán lá, mặt đường.
Cái nhiệt độ lạnh lẽo của mùa đông đã phủ kín khắp mọi ngóc ngách bên ngoài, chỉ có trong căn phòng bệnh, bàn tay của người đàn ông nằm trên giường vẫn luôn luôn ấm áp, bởi lúc nào cũng được Mộc Ly Tâm nắm giữ.
Mặt trời có nhô lên giữa mùa đông cũng không ấm bằng trái tim của người phụ nữ đang dành trọn cho người mình yêu thương.
Cô đã ngồi bên cạnh chỉ để nhìn hắn như vậy cũng được hơn hai tiếng. Lúc này, hắn mới mơ màng tỉnh dậy.
Cảm giác đau nhức phía sau bả vai ập tới, khiến hắn thoáng chau mày. Cho tới khi khuôn mặt âu lo, thấp thoáng nét xót xa của một người con gái xuất hiện trong tầm mắt, thì cứ như là một liều thuốc giảm đau thần tốc, giúp đôi lông mày đen rậm của hắn nhanh chóng giãn ra, thay vào đó là nụ cười nhẹ nhàng trên môi.
"Dọa bảo bối sợ rồi! Xin lỗi em!"
Hắn khẽ thầm thì, còn đưa tay chạm vào gò má của cô gái đang nhìn mình tới mức xúc động, sắp rơi cả nước mắt.
"Biết em sợ thì sau này không được làm chuyện dại dột vậy nữa, anh nghe chưa hả?"
Nghe vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971346/chuong-152.html