Sở Mục sớm biết sẽ chẳng dễ dàng gì thuyết phục được Mộc Ly Tâm chấp nhận để người khác giới chạm vào cơ thể tiểu Thanh, nhưng ông vẫn kiên nhẫn từng chút khuyên cô:
"Con gái à, ba biết con khó lòng đồng ý chuyện này. Nhưng mà con cũng phải nghĩ cho bản thân mình một chút, còn vài tuần nữa là con hạ sinh tiểu bảo rồi, nếu cứ lao tâm lao lực mãi thì không tốt một chút nào hết. Tiểu Thanh mà biết sẽ rất đau lòng."
"Chưa hết, ba biết con lo sợ chuyện gì. Nên ba nói luôn, tiểu Hồng là con gái nuôi của ba, con bé kém tiểu Thanh tận 12 tuổi, sẽ không có chuyện phát sinh tình cảm ngoài luồng, nên con yên tâm đồng ý đi ha!"
"Ba à! Chuyện này con đã quyết rồi, nên sẽ không thay đổi ý định đâu. Ba đừng ép con. Chồng của con, con tự lo được."
"Vậy tới lúc con hạ sinh tiểu bảo thì sao đây? Khi đó ai chăm sóc chồng con?"
"Lúc đó ba chăm anh ấy thay con vài hôm, khi nào con ra viện thì tự con đảm đương được."
Sở Mục khuyên một câu, cô cương quyết đáp trả theo ý định ban đầu của mình một câu, khiến người làm ba chồng như ông nhất thời bất lực.
Con trai là con ruột của ông cơ đấy, nhưng ông không dám can thiệp quá nhiều. Càng không dám làm buồn lòng con dâu, vì con dâu là bảo bối của con trai ông. Người mới gia nhập hội người thân ruột thịt như ông, căn bản không nên làm càn, huống chi hắn còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971303/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.