Lăng Thanh muốn uống cà phê, tiểu Hồng liền giúp hắn pha một tách thật ngon, rồi mang trở lại thư phòng.
"Cà phê của anh đây ạ!"
"Ừm! Cảm ơn em gái!"
Nhận được tách cà phê bốc hương thơm lừng, hắn vui vẻ cảm ơn, khiến tâm can cô gái sướng tê cả người.
Đối với tiểu Hồng mà nói, đã là đàn ông thì ai cũng như ai, người nào cũng thích được phụ nữ chiều chuộng, nói lời ngọt ngào, nỉ non rót mật vào tai.
Còn đối với Lăng Thanh, Mộc Ly Tâm không ngọt ngào, nhưng tiểu Hồng cô thì có dư điều đó.
Trong khi tiểu Hồng đang hả hê tột cùng, thì người đàn ông ấy đã thản nhiên nhâm nhi thứ thức uống thơm ngon vừa được mang tới kia.
"Em có thể ngồi đây được không ạ? Tại em thấy chưa buồn ngủ, mà về phòng cũng không làm gì hết."
"Tùy em thôi, nhớ giữ im lặng là được."
"Vâng ạ!"
Sau đó, tiểu Hồng qua sofa ngồi, còn hắn tiếp tục làm việc, cứ chốc lát lại nhấm nháp chút cà phê, hắn uống càng nhiều người phụ nữ đang âm thầm quan sát bên ghế sofa càng vui lòng.
Không lâu sau, Lăng Thanh bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, hắn ngáp ngắn ngáp dài liên tục không bao lâu thì trực tiếp gục mặt xuống bàn.
Lúc này, tiểu Hồng liền bước tới chỗ người đàn ông ấy, giương mắt soi xét thật kĩ, rồi khẽ gọi:
"Anh Thanh, anh ngủ rồi à?"
"..."
Thấy đối phương im lặng, cô ta lại tới gần hơn một chút để đưa tay chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-thu-han-h/2971271/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.