Cả người tôi bị chấn động mạnh khi nghe Hải Nam nói. Tôi vừa có suy nghĩ hỏi anh chiều qua tôi bị xe tông thế nào mà bất tỉnh từ lúc đó đến bây giờ mới tỉnh, với cả chuyện quan trọng hơn là tôi có được tài xế xe tải đền tiền hay không, thì Hải Nam đã cho tôi câu trả lời hoàn toàn nằm ngoài giữ liệu của tôi rằng xe tải không đụng vào tôi. Ngoài ra anh còn cho tôi biết thêm chuyện lạ có thật đó là tự anh thay đồ cho tôi và tối qua anh đã ngủ cùng tôi trên chiếc giường anh xem như là báu vật này nữa. Tôi vội kéo chiếc váy ngủ lại cho ngay ngắn rồi ấp úng hỏi Hải Nam: 
“Vậy anh, anh đã thấy hết của tôi rồi phải không?” 
“Ngay hôm đầu tiên về nhà tôi cô đã show hết những gì cô có cho tôi xem rồi cô không nhớ sao? Từ hôm đó tới hôm nay mới cách có vài ngày, bây giờ tôi có xem nữa vẫn vậy chứ đâu có gì khác? Hay cô nghĩ có chỗ nào to hơn hay nhỏ hơn so với hôm trước à?” 
Lý luận của người đàn ông này cũng thuộc hạng thượng thừa, chẳng vậy mà anh làm tới chức CEO của ngân hàng sao? Và hiện tại anh còn thay ba anh quản lý cùng lúc công ty, nhà hàng và bệnh viện nữa. Tôi xấu hổ không dám ngước mặt lên nhìn Hải Nam, vậy mà anh vẫn chưa buông tha cho tôi: 
“Hơn nữa cô là vợ tôi chuyện khó hơn nữa tôi còn làm được huống hồ là chuyện thay đồ cho cô?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-niem-dau-2/3090413/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.