Ngồi ngắm anh một lát, tôi xuống dưới nấu đồ ăn sáng. Nhớ hôm trước anh ra ngoài mua bún bò huế về cho tôi ăn tôi nghĩ rằng anh thích ăn món này vì vậy tôi vào mạng tìm tra tìm công thức nấu. Mặc dù món này cầu kỳ hơn nhiều món khác, thời gian nấu cũng lâu nhưng tâm trạng tôi rất vui.
Lúc tôi đang nếm thử nước dùng đã vừa ăn hay chưa liền có một vòng tay ôm lấy tôi từ phía sau, vừa ôm Hải Nam vừa cọ cọ cằm của anh vào hõm cổ của tôi:
“Sao em không gọi anh dậy?”
Câu nói ngọt ngào của Hải Nam khiến tim tôi không ngừng thổn thức, thì ra anh không quên những gì đã diễn ra cùng tôi ngày hôm trước. Tôi nuốt miếng nước dùng trong miệng xuống đáp lại anh, tuy nhiên tôi vẫn chưa quen cách xưng hô thân mật với anh:
“Tại thấy anh đang ngủ ngon nên tôi không gọi.”
Hải Nam luồn tay vào trong váy ngủ của tôi, anh vạch quần lót của tôi sang một bên rồi đặt một ngón tay trước cửa huyệt động của tôi:
“Em nhắc lại anh nghe lời anh vừa nói xem nào.”
Tôi biết ngón tay của anh sẽ ngay lập tức trừng phạt nơi đó của tôi nếu tôi lỡ lời nên tôi sửa lại ngay:
“Tại em chưa quen xưng hô như thế nên thấy ngượng lắm.”
“Chưa quen thì chúng ta tập thể dục buổi sáng một chút cho em quen nhé.”
Dứt lời bàn tay của anh miết nhẹ cô bé của tôi đồng thời tay còn lại anh cũng luồn vào trong áo nhỏ của tôi tìm đến bầu ngực của tôi xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-niem-dau-2/3090373/chuong-33.html