Đang khó chịu trong người tôi to tiếng với Hải Nam:
“Nhưng vợ sắp cưới của anh bắt em phải…”
Hải Nam cúi xuống hôn chặn miệng tôi lại. Tôi cố đẩy anh ra anh càng áp sát tôi. Tôi và anh một người đẩy ra một người nhào vô, cuối cùng người thua cuộc lại là tôi. Anh kéo tôi đứng dậy khỏi ghế rối vác tôi vào phòng nghỉ của anh, thả tôi nằm xuống giường anh giữ chặt hai tay của tôi lên đỉnh đầu để tôi không thể phản kháng được nữa:
“Em nghe lời anh, em không làm gì cả xem cô ta làm gì em.”
Tôi muốn gào lên với anh nếu tôi không làm thì cô ta sẽ g iết mẹ con tôi nhưng cổ họng tôi nghẹn cứng không thể nói thành lời, hai mắt ngấn nước của tôi lúc này chỉ biết mở to nhìn anh. Lúc cảm giác uất ức dâng cao tột độ khiến tôi khó chịu, bức bách vô cùng thì anh nói:
“Anh không ích kỷ giữ em bên mình nữa, em về với mẹ đi. Nhìn em bị người khác ức hiếp anh đau lòng chịu không nổi.”
Nói rồi anh nằm vật xuống giường ngay bên cạnh tôi, anh không nói cũng không làm bất cứ điều gì mà cứ nằm an tĩnh như vậy.
Thì ra anh yêu tôi tới mức anh không muốn nhìn thấy vợ sắp cưới của anh ức hiếp tôi. Có lẽ anh lấy Bạch Diệp vì lý do bất khả kháng nào đó vì vậy mà mặc dù yêu tôi đến vậy nhưng anh không thể bỏ cô ta để đến với tôi. Cảm giác khó chịu trong tôi dần tan biến, thay vào đó là cảm giác hụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-niem-dau-2/3090367/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.