Tả Á rất giận Kiều Trạch, bởi vì anh đã cướp đi thứ quý giá nhất đời mình. Nhưng khóc cũng đã khóc, làm trận cũng đã làm, cuối cùng vẫn không có cách nào có thể thay đổi kết quả, mất thì cũng đã mất, không tìm lại được nữa.
Đành rằng mình và Chung Dương chia tay, thế nhưng sâu trong lòng vẫn còn có chút hy vọng mong manh. Nhưng bây giờ mình và Kiều Trạch đã phát sinh quan hệ, tất cả hy vọng mong manh ấy của mình bị chặt đứt là không thể nghi ngờ. Có lẽ mình và Chung Dương đã thật sự hết duyên rồi.
Đến với Chung Dương từng ấy năm, vào thời khắc nguy hiểm cô luôn bảo dừng lại. Vì tận sâu trong lòng nghĩ rằng, muốn lưu lại thứ gì đó cho Chung Dương sau này, mà có thể gìn giữ cũng chỉ có tấm thân này mà thôi. Chung Dương vì thương yêu cô, cho nên cũng không miễn cưỡng cô. Cũng có lẽ là vì lo lắng cho tương lai, trong tiềm thức cô luôn cảm thấy nếu như Chung Dương có được thể xác mình rồi sẽ không còn quý trọng mình nữa. Vì vậy mà cô đã kiên trì tới cùng, không để xảy ra chuyện vượt quá giới hạn.
Đối với quan hệ trai gái, Tả Á luôn cố gắng kiềm chế bản thân, tự nhận không phải người tùy tiện, nhưng không ngờ chỉ trong một đêm chính mình lại tùy tiện với người không nên tùy tiện. Ba năm gìn giữ từ chối Chung Dương, thế nhưng lại đần độn u mê trao cho Kiều Trạch. Mình không thể hiểu nổi sự kiên trì ban đầu của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-dau-kho/3198472/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.