Mới đầu Chung Dương có hơi sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó bật cười, ôm chằm Tả Á vui vẻ nói: "Bé cưng à, về hồi nào vậy, sao không báo anh biết biết để anh đi đón em!"
Một khắc trước đó, cô vô cùng mong đợi người đàn ông quen thuộc ở trước mắt gọi mình là bé cưng này ôm vào lòng biết bao. Nhưng giờ phút này, Tả Á lại cực kỳ chán ghét cái ôm này, cô đẩy anh ra, mặc dù trong lòng không thoải mái nhưng vẫn giữ vẻ ngoài tự nhiên cười nói: "Chẳng qua muốn tạo sự ngạc nhiên bất ngờ thôi."
"Chung Dương, không giới thiệu một chút sao?" Cô gái trong nhà bếp hỏi với vẻ mặt tươi cười sáng rỡ, cũng chẳng hề có chút lúng túng nào, giọng điệu cứ như mình là một nữ chủ nhân đang chiêu đãi khách.
Tả Á chẳng thể nào ưa nổi giọng điệu và tiếng cười của cô gái này, rất chướng mắt, làm cho người ta có cảm giác không thoải mái. Cũng không thích cái kiểu ánh mắt khi cô ta nhìn Chung Dương.
Chung Dương cười cười, ôm vai Tả Á nhìn cô gái nọ nói: "Đây là Tả Á, bạn gái tôi. Tiểu Á, cô ấy là Lô Hi, vừa từ Mỹ trở về."
Sau khi hai người bắt tay chào hỏi, sau đó Lô Hi xoay người trở vào bưng nồi canh ra, vừa đi ra vừa nói, "Tôi làm cơm xong rồi, ăn chung đi, nhiều người lại càng vui, lúc còn sống ở nước ngoài, tôi chỉ ăn có một mình thôi!"
Hay thật, còn tỏ ra uy quyền với mình nữa cơ đấy, Tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-trong-dau-kho/3198464/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.