• 𝙀𝙙𝙞𝙩: 𝙈𝙚𝙡 •
• 𝘽𝙚𝙩𝙖: 𝙤𝙣𝙡𝙮𝙩𝙡𝙞𝙣𝙝 •
- ♥-♥-♥-♥-♥-
Sau đó, cả đĩa tôm trước mặt Mộ Sương gần như đều chui hết vào bụng cô. Chiếc đĩa bên cạnh đựng đầy vỏ tôm, chất cao như núi.
Thường thì Mộ Sương sẽ hạn chế ăn tôm vì lười bóc nhỏ. Hôm nay hiếm khi được ăn nhiều thế này, mặt cô ngập tràn sự thỏa mãn.Cô đưa tay che miệng và nói nhỏ với anh: “Tối nay chúng ta có thể đi ngủ sớm hơn hay không là phụ thuộc vào anh đó.”
Khi còn thừa lại 1 con cuối cùng, Mộ Sương cầm đũa lên và gắp con tôm đã được bóc vỏ vào bát của Tạ Dịch Thần.Ai dạy nó cách sử dụng cụm từ “ưu tiên phái nữ” vậy.
“Thưởng cho anh đó.”Cô thoáng liếc qua một bóng người, mới nhớ ra ở đây vẫn còn một người nữa. Cô bật thốt: “Tạ Dịch Thần, anh biết chơi cờ không?”Tay Mộ Sương sờ đến quân cờ khựng lại, không đáp lời ngay, bỗng cô có cảm giác bực bội.
Tạ Dịch Thần: “…”Anh vẫn giữ vẻ bình tĩnh bên ngoài, nhưng dây thần kinh vốn đang căng thẳng cuối cùng cũng buông lỏng.
Anh bóc vỏ, cô dùng nó để thưởng cho anh?Mộ Sương cười, “Tài chơi cờ của ông nội đâu ai so được ạ.”Tạ Dịch Thần bị điểm danh “ở lại” khó xử nhìn về phía Mộ Sương.
“Không cần, cô ăn đi.”Mộ Sương ngoan ngoãn mím chặt miệng.Anh cúi đầu, đối diện với đôi mắt của Mộ Sương, “Anh đi đâu thế?”
Mộ Sương rất không thích anh làm trái ý cô, anh càng từ chối, cô càng bắt anh nhận, “Anh ăn đi.”Ban đầu cô không nghĩ gì, nhưng sau hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tron-mot-doi/436716/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.