Sau khi mây mưa, Tưởng Thanh Dung lười biếng nằm không muốn động.
Ừm, chủ yếu là có người nằm cùng cậu a —
Giường rất lớn không gian rất rộng, nhưng cố tình lại muốn chen chúc với nhau, tay quấn lấy tay chân dán sát chân tim gần bên nhau để nhiệt độ cơ thế sưởi ấm lẫn nhau!
“Nếu thật sự không tìm được việc thì đừng tìm nữa, chuyện tiền nong để tớ giải quyết.”
Tưởng Thanh Dung ậm ừ, dụi đầu vào ngực Lâm Đức Bân cọ cọ, mơ mơ màng màng muốn ngủ.
“Trách nhiệm nuôi gia đình cứ giao cho tớ!”
Những lời buồn nôn của Lâm Đức Bân làm Tưởng Thanh Dung cười phì ra tiếng.
Một người trọng sinh như cậu, lại còn là một người đàn ông trưởng thành tứ chi khỏe mạnh có khả năng tự làm tự ăn, được một người hứa hẹn sẽ nuôi sống lại không hề có cảm giác bài xích. Ngược lại còn cảm thấy cái người vừa trịnh trọng hứa hẹn này thật đáng yêu!
“Câu không tin năng lực của tớ?” Người nào đó tức giận.
Thật là, cười ra tiếng vào lúc này không biết là rất bất lịch sự à?
“Không hề không hề.” Tưởng Thanh Dung biết tiếng cười của mình đả kích tự tôn của Lâm Đức Bân, vội vàng lắc đầu phủ nhận, “A Bân của tớ là giỏi nhất.”
Nuôi sống gia đình gì đó, việc nhỏ!
“Kể cả vừa rồi sao?”
Tưởng Thanh Dung sửng sốt. Vừa rồi? Vừa rồi cái gì?
Cánh mông bị véo mạnh một cái, “Vừa rồi rõ ràng cậu vừa khóc vừa kêu ‘giỏi quá’ đấy thôi, thế nào mà nhanh quên vậy hả?”
Ở trên giường được tình nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-toi-xin-hay-noi/1305374/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.