Vừa nhìn thấy phòng Tưởng Thanh Dung liền biết vấn đề tài chính được giải quyết. Trước đó bọn họ đã nhìn thấy cùng loại kết cấu nhà thế này ở phòng môi giới, phòng ở cũ như vậy tối đa chỉ hơn ba vạn một chút, trong phạm vi bọn cậu có thể chấp nhận. Tuy nhiên căn phòng kia cách xa đại học A quá, bất tiện cho việc đi học. Còn như kiểu phòng gần 30m2 này, diện tích không lớn, hơn nữa còn không có phòng bếp, tuy nằm ở khu vực hoàng kim của đại học A nhưng vẫn ít người hỏi, giá nhà cũng không cao.
Khu nhà dành cho viên chức đã cũ này thường cho sinh viên đại học A thuê, đây cũng là nguyên nhân Lâm Đức Bân thuyết phục được đôi vợ chồng già đồng ý bán căn phòng này cho bọn cậu. So với mỗi tháng lấy 200-300 đồng tiền thuê, còn không bằng bán đứt phòng đi lấy tiền một lần cho xong.
Chủ nhà ban đầu là một đôi vợ chồng già sống rất gọn gàng, mấy khung cửa sổ trong nhà đều được lau sạch sẽ khiến người ta cảm giác cực kỳ thoải mái.
“Thế nào, thích không?”
“Ừ, thích!” Tưởng Thanh Dung gật đầu, vừa bước vào phòng cậu đã thích rồi, “Bao nhiêu tiền?”
“Ba vạn năm.” Lâm Đức Bân dựng thẳng ba ngón, “Tính cả đồ dùng trong nhà.”
Bộ bàn ghế gỗ, tủ, giường tuy đã cũ, nhưng có thể thấy được chủ nhân rất yêu quý chúng, giữ gìn không tệ, có cảm giác nhuốm màu thời gian.
“Mua.” Tưởng Thanh Dung lập tức quyết định.
Giá cả phù hợp, vị trí phù hợp, chỉ hai điều này đã đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-toi-xin-hay-noi/1305367/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.