Bạn học Quỳnh Giao thật xui xẻo khi sắm vai cô con đẻ. Trong truyện cũng có đoạn cô con đẻ gặp cây táo nhưng lại không giúp đỡ, mắng chửirồi đi mất. Đến cả cơ hội chạm vào “thân cây” Hải Đăng cô cũng không có, chẳng những như thế mà còn mắng chửi cậu nữa chứ. Dù biết là đóng kịchnhưng Quỳnh Giao không thích tí nào.
Cả buổi phải mặc bộ đồ hóa trang cây táo nóng nực đến toát mồ hôinhư nước mà Hải Đăng cứ cười tủm tỉm suốt. Diệu Anh nhìn sang chỉ muốnđấm vào cái bản mặt đó vài cái, nóng quá hóa điên rồi. Được cái nịnh nọt là tốt, thay xong đồ hóa trang ra Hải Đăng cầm cái quạt đến chỗ DiệuAnh, phe phẩy bên cạnh cô, cái nụ cười rất chi là đáng ghét nhé!
– Mệt không?
– Còn phải hỏi à?
Ôi trời đất ơi, vừa mệt vừa nóng chết đi được! Diệu Anh thề lần sausẽ chẳng tốt bụng gì sất, lo bản thân mình trước đã. Tự nhiên đi rướccái cực vào thân chi cho khổ vậy nè…
Diệu Anh không hề để ý ở đằng xa bạn lớp phó và bạn Khánh Thư đangđứng tụm vào nhau cười khúc khích. Thú thật Khánh Thư không đóng kịchđược thật nhưng Huy “bà tám” có tài diễn rất nhập vai nhé. Khổ nỗi bạnHải Đăng “tốt bụng” quá, muốn giúp đỡ nên bạn Huy cũng tác thành luôn.
Thiệt tình tự nhiên Diệu Anh có thêm người hầu không công à, nhìncũng trắng trẻo cao ráo đẹp trai lắm. Khổ cái phận ôsin nó thế! Ai bảokhiến Diệu Anh diễn hoài mệt đứt hơi chi rồi giờ phải ngồi quạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-toi-sao-cau-khong-lam-duoc/3045192/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.