Diệu Anh vừa địnhxoay người bỏ đi liền dừng lại, cả người cứng đờ. Câu hỏi bất chợt củaQuỳnh Giao như điểm trúng huyệt Diệu Anh, cả cơ thể cô bất động, đầu óccũng ngừng hoạt động. Phải mất một lát sau Diệu Anh mới lấy lại tinhthần, cô rất bình thản đáp lời.
- Nếu đúng như vậy thì sao? Mà không phải vậy thì sao?
- Cái gì?
Quỳnh Giao lùi về sau mấy bước, kinh ngạc nhìn Diệu Anh. Cô thật sự thích Hải Đăng? Không phải Diệu Anh từng nói cô sẽ không bao giờ thích Hải Đăngsao? Không phải Diệu Anh từng hứa sẽ không giành giật người yêu vớiQuỳnh Giao sao?
- Không cần phản ứng như vậy đâu. Tuy tao thích Hải Đăng nhưng tao sẽkhông giành cậu ấy với mày. Tao là người hứa sẽ giữ lời mà! - Diệu Anhmỉm cười nhẹ, đâu ai biết khi nói ra câu này trái tim cô đến cỡ nào đauthương - Món nợ tao cần phải trả cho mày quá lớn, là cả một tính mạng,so với việc không tranh giành Hải Đăng với mày không là gì cả. Xem nhưlần này tao sẽ trả lại một phần số nợ sinh mạng đó.
Diệu Anh không muốn nán lại lâu nữa, nếu ở đây thêm chút nữa nước mắt cô sẽrơi mất. Hải Đăng, là người Diệu Anh dành nhiều tình cảm nhất. Là ngườicho Diệu Anh biết thế nào là rung động, cho cô biết cách quan tâm ngườikhác, cũng khiến cô lo sốt vó khi cậu bị gì đó. Đối với Diệu Anh, HảiĐăng là người đặc biệt nhất chiếm một vị trí vô cùng lớn trong lòng cô.
Đang cắm cúi đi Diệu Anh thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-toi-sao-cau-khong-lam-duoc/3045190/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.