Buổi tối Hải Đăngbị Diệu Anh đuổi về phòng nhưng nửa đêm cậu vẫn mò sang xem tình hìnhDiệu Anh ra sao. Đừng nghĩ cậu có ý đồ xấu xa, Hải Đăng chỉ sợ Diệu Anhnửa đêm sốt cao thôi. Rất may là Diệu Anh chỉ cảm nhẹ thôi, uống thuốckịp thời nên không sao cả. Hải Đăng ngồi thừ người bên giường ngủ, ánhmắt chuyên chú đặt trên người Diệu Anh, nhưng dường như lại xuyên qua cô nghĩ về một điều gì đó mơ hồ. Một lát sau Hải Đăng đứng dậy kéo rèm cửa sổ, bật đèn ngủ lên.
Chuyện hôm nay Hải Đăng nhìn thấy mặc dù đã nghe Diệu Anh giải thích rồi nhưng cậu vẫn không yên tâm. Hải Đăng rất tin tưởng Diệu Anh, cô đã nói cậunhìn lầm thì chắc chắn là vậy, dù sao lúc đó Hải Đăng cũng đứng ở xa.Nhưng điều đó không có nghĩa Hải Đăng tin tưởng Duy Bảo. Linh tính máchbảo, à không, khẳng định một trăm phần trăm Duy Bảo cũng giống như cậu,có tình cảm với Diệu Anh.
Mười năm trước Hải Đăng đã để mất Diệu Anh rồi, không thể để mười năm sauvẫn như vậy được. Hơn nữa, Hải Đăng tin chắc rằng trên đời này không cóngười con trai nào hiểu rõ Diệu Anh và phù hợp làm một nửa còn lại củaDiệu Anh hơn cậu cả.
Hải Đăng mở ngăn cuối của tủ quần áo ra, là một chiếc hộp gỗ. Thoạt nhìn có chút cũ kĩ nhưng đúng là vậy, chiếc hộp này đã lâu rồi và cả những thứbên trong cũng có từ rất lâu, đó là những thứ của vài năm về trước. Thứđầu tiên đập vào mắt Hải Đăng là chiếc nhẫn bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-toi-sao-cau-khong-lam-duoc/3045183/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.