Thật đáng ghét ! Hải Đăng rõ ràng là cố tình làm vậy.
Có phải là cậu ấy ghét Quỳnh Giao lắm không ?
Hôm nay Quỳnh Giao phải ở nhà một mình. Diệu Anh vì sắp đến buổi tổng duyệt văn nghệ nên phải sang nhà Hải Đăng luyện tập.
Thật là … hại Quỳnh Giao ở nhà bất an gần chết !
~~~~~
– 1 … 2 … Hộc hộc … Nghỉ tí…. Tôi mệt chết mất …
Diệu Anh ngồi bệt xuống sàn thở hồng hộc, tay lau mồ hôi đầm đìa.
Hải Đăng ném cái khăn và chai nước về phía cô bĩu môi :
– Cậu thật … mới tập có tí đã mệt thế rồi. Yếu yếu !
– Cậu chê cái gì chứ ? Do tôi ít vận động thôi.
– Đấy, cũng vì cái ít vận động đó mà cậu sắp thành lợn rồi ! Cố gắng tí nữa không cần đi, lăn cho khoẻ.
Hải Đăng bật cười chế giễu, mắt nhìn chằm chằm vào người Diệu Anh.
– C … cậu nhìn cái gì thế hả ?
Tội nghiệp cô gái nhỏ ! Hải Đăng nói thế là tin ngay .
Tuy Diệu Anh không phải kiểu con gái chăm chút bề ngoài nhưng cô vẫnrất sợ mập. Cứ nghĩ tới viễn cảnh cô ú ơi là ú, không cần đi lăn thôicũng được … eo ôi, khiếp quá !
Diệu Anh lập tức đứng dậy. Nhìn một lượt từ đầu đến chân, ngẩng mặt lên hỏi Hải Đăng, vẻ mặt sầu thảm vô cùng :
– Mập lắm à ?
Hỏi ai không hỏi lại hỏi trúng tên chết bầm Hải Đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-toi-sao-cau-khong-lam-duoc/3045096/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.