Chương trước
Chương sau
Tại phòng y tế.

-Trúc Nhi, dạo này dường như anh thấy em hay đau đầu, đi bệnh viện khám thử nhé?_Thiên Bảo nhẹ nhàng nói với Phương Trúc, ánh mắt không tránh khỏi lo lắng.

-Thiếu ngủ thôi, anh về lớp đi._Nó nhắm nghiền mắt lại trả lời anh.

Thiên Bảo im lặng, dù anh có nói gì đi nữa thì nó cũng không nghe. Nếu nó muốn thì nó sẽ tự đi rồi.

Trong phòng chỉ còn lại mình nó, dạo gần đây nó thường xuyên đau đầu hơn, đôi lúc mắt nhòe đi không được thấy rõ, nó sẽ đi khám nhưng không phải bây giờ.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ.

-Chuyện gì?

-...

-Được rồi, cậu thông báo 1 tiếng nữa chúng ta họp. Gọi Mỹ Hà, Hồng Mai trốn tiết đi.

Nó cúp máy, thở hắt ra một cái, sau mọi chuyện không được suôn sẻ khi có nó nhúng tay vào.

...

Nó rời khỏi phòng y tế, tới thẳng quán bar và thay một bộ đồ khác để đến công ty.

Bước vào phòng họp, tất cả đều có mặt đầy đủ, nó lạnh lùng:

-Báo cáo đi.

-Thưa giám đốc, công ty Trịnh Gia đang gặp khó khăn nhưng ông ấy đã tìm được nhà tài trợ khác, tôi e rằng mọi chuyện sẽ khó hơn.

-Khoan đã, dường như có chuyện gì tôi không biết thì phải, sao chúng ta hợp tác với công ty Trịnh Gia mà không ai thông báo với tôi?_Hồng Mai bất ngờ tức giận, nó nhíu mày, rồi lại lạnh giọng:

-Chuyện này khiến cô tức giận?

Thấy mình hơi lố, Mai lấy lại bình tĩnh rồi cười trừ:

-Thưa giám đốc, tôi chỉ muốn giúp đỡ thôi.

Nó không nói gì nữa, nhưng trong đầu luôn có nhiều suy nghĩ không tốt rồi quay qua Thanh Tuấn tiếp tục làm việc:

-Nhà tài trợ khác vậy cậu biết đó là công ty nào không?

-Theo thông tin được nhận, Trịnh Gia đã đến gặp ông Hoàng Anh Khương tập đoàn Hoàng Anh lớn thứ nhất thế giới, và công ty Hoàng Anh đã nhận lời giúp đỡ.

-Được, tốt lắm, cậu cứ tiếp tục điều tra Trịnh Gia sẽ làm gì tiếp theo, tôi không tin Hoàng Anh Khương giúp đỡ Trịnh Mẫn mà không có gì trao đổi.

-À, thưa giám đốc, theo tôi được biết con trai của Hoàng Anh Khương là Hoàng Anh Khang đấy ạ._Hồng Mai lên tiếng. Bỗng dưng lòng nó mệt mỏi đến lạ lùng, nhưng nghĩ lại giờ nó và hắn có là gì của nhau đâu, 2 người cũng đang đối đầu với nhau kia mà.

-Trịnh Gia nhờ sự giúp đỡ của công ty Hoàng Anh chứ không phải nhờ một mình Anh Khang, chuyện đó có liên quan gì sao? Ai đối đầu với tôi đều là kẻ thù của tôi, tôi không quan tâm. Hôm nay họp tới đây thôi, tất cả phải luôn trong tư thế sẳn sàng, Trịnh Gia nhận được đầu tư từ Hoàng Anh chúng ta phải đưa ra biện pháp khác, còn nữa, nếu ai phản bội công ty, tôi sẽ chính tay giết chết người đó, kể cả em gái hoặc bạn bè._Phương Trúc nhìn qua Mỹ Hà và Hồng Mai rồi ra hiệu cho Thanh Tuấn theo mình lên phòng làm việc.

...

-Tôi nhờ cậu điều tra về công ty Quách Huỳnh cậu làm tới đâu rồi._Nó day day 2 thái dương chờ câu trả lời của Thanh Tuấn.

-Thưa giám đốc, Quách Huỳnh là tập đoàn lớn thứ 4 thế giới, chuyên sản xuất đá quý. Chủ tịch của tập đoàn đó là một người con trai 20 tuổi. Thông tin bên ngoài chỉ được lộ ra bấy nhiêu đó, còn lại đều là thông tin mật ạ.

-Được rồi, ra ngoài đi._Nó đứng dậy kéo rèm cửa ra, ánh nắng chói qua khung cửa sổ, tóc nó bay bay trong gió, đôi mắt ánh lên một nỗi buồn, một sự lo lắng, và cả một thù hận.

"Hoàng Anh Khang, tối với anh lại đối đầu rồi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.