Tận đến lúc có tiếng đổ vỡ lớn ở tầng dưới... Cậu mới sực tỉnh.... 
Thấy vẻ mặt sợ hãi... đũng quần ươn ướt của cái thằng vừa định hiếp... Nhầm! Giết mình.... Rồi thấy bỗng mắt nhìn được bình thường... thì hiểu chuyện..... Khẽ cười... môi nhếch lên 2 cm. 
" Lại đây anh mày bảo này... ấy.... Đừng chạy nào cưng..." 
" Cút... cút!! Tránh xa tô-" 
" Bốp " 
" Ựa" 
Khổng Sơ Minh nhanh chóng tung cước vào gáy cu cậu..... Chậc... Gục luôn kìa.....không biết nó có ngất như trong phim hay... gãy mọe cổ rồi ngủ ngàn thu không đây..... mà có khi thế lắm... thường thì dùng tay chặt... Mình cho nó hẳn một cái giò cơ mà.... Ế mà kệ đi a...? 
Bất quá... theo trực giác... Cậu biết hắn đang ở tầng dưới.... Chậc chậc!!!! Làm sao bây giờ đây!!!???? Cứ thế này mà xuất hiện trước mặt hắn haaaa!?...... Không! Không bao giờ à nha!!!!!! 
Cậu nghe thấy tiếng giầy cộp cộp trên nền..... Chết rồi..... Tiếng ngày càng gần........ 
Đồ chết tiệt! Lúc cần không đến! Lúc ứ cần đến là sao hả!!??? Giờ thì chết rồi!! ban đêm còn nói là mơ chứ ban ngày thế này!!!!!!!!!!! 
Thịch... thich.... thich... Tim cậu đập loạn.... 
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ 
Tôn Tử Dạ.... chẳng hiểu sao... hắn có một linh cảm rằng... Sơ Minh ấy... đang ở rất gần đây...... 
... Ahahaha.... Lại bị ảo tưởng quá độ rồi sao..... Nhưng mà... vẫn à hắn di chuyển thật nhanh đến căn phòng ấy.... 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-toi-han-em/2312116/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.