_
Tôn Tử Dạ ôm một bên má, trợn mắt nhìn con mèo nhà mình!
Cư nhiên ngày càng láo toét! Cư nhiên giờ lớn mật hơn trước! Cư nhiên phá hoại nhan sắc của ông mày!
" Sơ Sơ! Mày cứ đợi đấy!"
Khổng Sơ Minh dừng bước.
Ngoài đầu lại.
Híp một mắt nhìn....... rất bỉ ổi!
" Ngao~~ Ngaoooooo!!!" ( Xem anh làm gì được tôi!)
" Gao ồ!!! Gaooo ồ gaooo!!!!" ( Khốn nạn! Mèo đầnnnnnn!) - Tử Dạ nhại theo tiếng của Sơ Minh.
Nhìn khinh bỉ thêm một trận, cậu vọt chạy.
Hắn cười trừ!!!! Cái con mèo này! Ngày càng.....
......... Thật giống với ai đó....ha... lâu rồi chưa được em ấy chửi.....hahaha.......
Hắn nhìn đồng hồ, đã 3 giờ chiều. hắn không ngồi lại lâu, liền rời đi.
Lúc này, cậu đang ở phòng hắn.
Sở dĩ cậu nhận định đây là phòng hắn vì trong này......... quá bừa bộn!
Quần áo lung tung khắp nơi!
Quần một nơi! Áo một nẻo!!!!!
Đây là cái giường hay cái bệ xí vậy cha nội a?
!!!!!! Cái tật bẩn thỉu mãi không sửa! Phát hờn!!!!
Như một thói quen, cậu đi đến tính gấp gọn quần áo thì.......... khựng lại.....
Nhảm nhí! Làm gì có con mèo nào đi gấp quần áo cho chủ???!!! Với 4 cái chân bé tí tẹo này thì dọn dẹp cái nỗi gì! Hứ!
Ai đời bắt mèo đi dọn dẹp đúng không? ! Cứ hảo hảo để hắn ta hầu hạ mình chứ!!!!
...... Vẫn là....... Cậu bò đến gần cái áo sơ mi trắng đang phơi thây giữa giường......
Há cái miệng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-toi-han-em/2312100/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.