Chương trước
Chương sau
Ngay sau lễ sắc phong của Lục Ảnh Quân, theo quy lệ từ thời cha ông, cậu bắt buộc phải lập hậu và cung phi cho chính mình.

Trong Dưỡng Tâm điện, vô số tranh chân dung của các mỹ nữ, giai nhân đến từ các gia tộc lớn nhỏ trong kinh thành được trình diện, cậu nhìn mà hoa mắt chóng mặt:

“Con buộc phải chọn sao”cậu xoa trán bất lực.

“Hoàng thượng, đây là điều bắt buộc” Từ Trúc Tần theo đúng lễ nghi quân thần thực hiện, nhưng cậu nào để ý, đối với vị thúc thúc này vô cùng thân quen thì mấy cái lễ nghi rườm rà bị cậu quẳng hết ra sau đầu.

“ Hừ... Chọn nhăng là được chứ gì”

“Hoàng thượng không được, ổn định hậu cung cũng góp phần ổn định chiều chính, không thể nào qua loa được”

“ Ài... Rắc rối thế”

Cuối cùng dưới sự bàn tính kỹ lưỡng của cậu, quyết định phong đại tiểu thư phủ tướng quân Thanh Y làm Hoàng hậu, phong Lý tiểu thư phủ Thái học làm Thục phi, Thanh Anh cô nương đệ nhất mỹ nữ kinh thành, con gái của Chu thần làm Đức phi, vị trí Sở phí và Mai phi do công chúa hoà thân của hai nước láng giềng đảm nhiệm. Các vị trí còn lại sẽ giao cho nội cung trong lần tuyển tú ba năm một lần. Vậy là lấp đầy cái hậu cung, Lục Ảnh Quân thỏa mãn đi ngủ.

Lúc này ba đã yêu tinh đã xuất hiện bên ngoài kinh thành.

“ Hừ... Tên nhóc thối đó bỏ đi 5 năm không thèm đoái hoài đến bổn tôn” Khúc Dạ Hành nhìn lên tường thành càu nhàu.

“chứ không phải ngươi bảo đi tìm người nhưng vừa đi vừa du ngoạn giang sơn à” Hạ Lâm bóc mẽ.

“Nếu không phải tại ngươi, chúng ta sao mất 6 năm tìm kiếm chứ”

“Đúng là làm mất mặt ba đại yêu thú chúng ta” Lãnh Hàn nói.

“ Ngươi.... các ngươi...”

“ Thôi...thôi..

Nghĩ cách vào kinh thành đi” Hạ Lâm lên tiếng.

“chỉ là vài cái bùa chú trấn yêu thôi, làm sao làm khó được ta chứ” Khúc Dạ Hành vẫy tay muốn hủy đi bốn vật trấn yêu chôn trong bốn góc tường thành mấy bạn nam.

Bốp... áu...

“ Lãnh Hàn... Sao ngươi đánh ta”

“người bị ngu à; nếu hủy chúng đi, tường thành sẽ sụp đổ”

“thì sao chứ, nó đổ kệ nó...”

“thế ngươi không quan tâm dân chúng trong thành sao”

“Từ từ bao giờ con rắn như ngươi lại đi quan tâm con người thế”



“Từ khi biết yêu” Lãnh Hàn lạnh lùng nói.

“ Này... này...”

Lãnh Hàn nói không sai, từ sau khi cậu bỏ đi bọn hắn mới biết thế nào là nhớ, thế nào là thương. Ba đã yêu thú sống nghìn năm cuối cùng trái tim cũng biết nở hoa.

Bọn hắn không thể ngay bây giờ đến trước mặt Lục Ảnh Quân mà bày tỏ tình yêu được, ba đại nam nhân vào cung nói với vua là mình yêu ngài không bị chém đầu là may rồi. Bây giờ bọn họ phải nghĩ ra đối sách.

“hay là mình giả gái trà trộn vào hậu cung của cậu đi” Khúc Dạ Hành nảy ra ý tưởng.

“ý hay” Lãnh Hàn tán đồng.

“Nhưng bằng cách nào, tuyển Tú phải hết năm nay mới tổ chức, bây giờ chỉ có lễ sắc phong hoàng hậu và tứ phi thôi” con chim thối đánh tan mộng đẹp của bạn mình.

“thì mình giả làm hoàng hậu và phi tử là được rồi” hồ ly nói.

“người bị điên à, hoàng hậu và phi tử đang ở trong thành kìa”

“ À...ờ nhỉ...” thế mà y cứ tưởng bở, bắt cóc con nhà người ta rồi nhốt lại, dùng phép hóa thành bọn họ rồi chả trộn vào cung.

“Kia có phải vị hoàng hậu và hai phi tử sắp sắc phong phải không”

“ Ừm... Đúng đó”

“thật xinh đẹp”

Một vài người dân đi qua bàn tán xôn xao trước vẻ đẹp của bộ ba mỹ nữ, tiếng bàn tán ngọt một tay của bọn yêu tinh khiến chúng sáng mắt ra: “ thời tới... thời tới...”

Cùng lúc này, bên cạnh ôn tuyền cách hoàng cung không xa, ba vị mỹ nữ đang ngồi nói chuyện với nhau.

“ hu hu.... Thanh Y tỷ, ta không muốn vào cung đâu, ta không muốn “ Thanh Anh khóc nức nở nói.

“ Ta biết, ta biết nhưng ý chỉ khó cãi, muội không thể không thực hiện” Thanh Y an ủi nói.

“ Thanh Y tỷ, thật sự không có cách nào sao...ta...ta...” người lúc này lên tiếng là Lý Tiểu Loan. Bọn họ không muốn vào cung một chút nào cả, đã thế còn sống với người mình chưa từng gặp mặt. Bọn họ.... Bọn họ...

“thôi nào, nghe bảo hoàng thượng rất anh tuấn tiêu soái nhà”

“ Thanh Y tỷ không cần tỏ vẻ với bọn muội, muội biết chúng ta đều có ý chung nhân rồi, nay gả cho người mình không yêu, tỷ cũng chẳng vui vẻ gì” Thanh Anh nói

“Tỷ biết, nhưng làm sao giờ, chúng ta chỉ đơn giản là những vật tranh giành quyền lực cho gia tộc thôi, nào có quyền lựa chọn” cô cũng rầu rĩ lắm.

Bọn họ... Bọn họ thật bất hạnh mà. Trái với những suy nghĩ của mọi người khi cho rằng bọn họ có thể một bước bay lên càng cao trở thành phượng hoàng nhưng họ không cho là như vậy.

“Các tỷ tỷ xinh đẹp... Ta có cách giúp nha” Khúc Dạ Hành một thân áo trắng phất phơ, tay cầm quạt trúc ve vẩy tiến đến.



“ngươi là ai!” Lý Tiểu Loan đề phòng đứng dậy.

“là người có thể giúp đỡ các tỷ tỷ nha”

“bằng cách nào” Thanh Anh kích động đứng dậy, người này thần bí xuất hiện, chắc chắn đã nghe hết cuộc nói chuyện của bọn họ. Dù không tin tưởng nhưng cô cũng không ngại thử một lần.

“tí tí xinh đẹp hà chớ phải kích động, ta nói có cách là có cách” y tiêu sái ngồi xuống rót cho mình ly trà, thưởng thức điểm tâm “rất đơn giản, các tỷ chỉ cần loại bỏ đi dung nhan của mình, cùng ý trung nhân trốn đi nơi khác sống”

“ngươi có thể nói ra câu loại bỏ dung nhan, chắc người cũng có cách nhưng nếu bọn ta đột nhiên biến mất gây liên lụy gia tộc bị chúa thượng trách phạt thì sao” Thanh Y là người cầu toàn, cô không muốn vì bản thân mình mà liên lụy đến người khác.

“ Xời ơi! Yên tâm, yên tâm, các tỷ đi rồi sẽ có người thay thế”

“nếu để thánh thượng biết được, đây là tội khi quân chu di tam tộc. Mà tại sao ngươi lại làm vậy, người có âm mưu gì” Lý tiểu thư sắc sảo nói.

“Không có gì, ta không có âm mưu gì cả, chỉ là ở nhà tao có ba vị muội muội trong một lần tình cờ nhìn thấy dung nhan thánh thượng liền đem lòng say mê, biết không thể với tới người liền đau buồn sinh tâm bệnh. Ta thân là ca ca không nỡ nhìn bọn họ chịu khổ “ y diễn sâu vẻ mặt đau buồn của một người anh vĩ đại yêu thương em gái: ọe... Thật giả tạo...

“ nhưng....”

“Thôi mà,Thanh Y tỷ, chúng ta đồng ý đi” Thanh Anh không nhịn nổi cắt ngang lời Thanh Y

“Thôi được rồi.... Ta chỉ có một yêu cầu duy nhất là đừng liên lụy đến gia tộc là được” Thanh Y rốt cuộc cũng chịu thỏa hiệp.

“Tốt, mỗi người các ngươi đưa ta Ba giọt máu, nhỏ vào ba chén trà không” y bày ra ba chén trà, bọn họ nhanh chóng thực hiện: “đây là ba viên đan dược uống vào mọi người sẽ không nhận ra các ngươi là ai nữa, Tuy nhiên ý trung nhân của các ngươi vẫn sẽ nhận ra” Khúc Dạ Hành đưa cho bọn họ đan dược, tận mắt nhìn bọn họ uống nó rồi lên xe chở vào kinh thành.

“ Hú!!! Thành công mỹ mãn” hồ ly dương dương tự đắc.

“Không tồi, rất có tố chất của một kẻ phản diện” Lãnh Hàn khen ngợi, cầm lấy một ly máu trên bàn uống vào, dùng phép cộng hòa với máu của chủ nhân nó biến ra bộ dạng của cô nương Thanh Y.

“khen cũng không khen cho đàng hoàng” Khúc Dạ Hành bĩu môi rồi cũng cầm một chén máu uống, hóa thành Thanh Anh cô nương.

“độ đàn hồi tốt” Hạ Lâm không nói không rằng lẳng lặng uống máu hóa thành Lý Tiểu Loan, đưa tay bóp ngực chính mình khen ngợi.

“Ngươi cũng thật là” Lãnh Hàn đỡ chán bất lực.

Ba đại yêu tinh! À không.... Phải là ba đại mỹ nữ lắc lư không bước vào cổng thành một cách thuận lợi, có máu người làm vật dẫn, mấy lá bùa kia dĩ nhiên không cảm nhận được yêu khí.

“người có chắc là đi như thế này” Hạ Lâm hỏi.

“đúng vậy, đi thế người ta gọi là quyến rũ” Khúc Dạ Hành lẳng lơ nói.

“cơ mà ta thấy ngươi còn lắc nữa thì gãy hông luôn đó”

“ Á...đau...”

“đấy, ta bảo rồi mà” Lãnh Hàn nhún vai nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.