“bệ hạ người quá đáng lắm” y ôm một bên mặt oan ức nói.
“ Giờ ngươi có nghiêm túc không” Lục Ảnh Quân lạnh mặt.
“ Ò...”
Nghe lời cậu, y cũng im lặng rồi làm nệm ghế, không tí táy gì, Lục Ảnh Quân hài lòng im lặng nghiên cứu tiếp. Trong lều, một người chăm chỉ nhìn sách còn một người lại chăm chú nhìn đối phương, không khí hòa hợp đến kỳ lạ.
Khúc Dạ Hành đặt cằm lên vai cậu, nhìn nửa khuôn mặt góc cạnh của Lục Ảnh Quân mà tấm tắc khen ngợi: không hổ là phu quân của mình, mặt đẹp không tì vết, chậc... đúng là thiên chi kiều tử... Càng nghĩ y lại che miệng tủm tỉm.
Lục Ảnh Quân bên này dù chăm chú xem sách cũng bị con hồ ly này làm phiền, cố chịu đựng ánh mắt như muốn lột bỏ tất cả quần áo của y. Cảm thấy thật bất hạnh khi bản thân luôn có con quỷ *** theo sau.
“ bệ hạ à... bệ hạ....” ngắm cậu một lúc lâu, cuối cùng con hồ ly cũng không chịu đựng được nữa mà nỉ non, dùng đầu lưỡi liếm nhẹ vành tai cậu “nhìn người quan tâm chúng mà không quan tâm ta, ta buồn lắm á...”
“chuyện quốc gia đại sự, không thể chậm trễ” cảm giác nhột nhột ở tai chuyện đến khiến cậu rất đỗi ngại ngùng nhưng vẫn cố nghiêm túc.
“Thế ta giúp ngài giải quyết vấn đề, ngài dành thời gian cho ta nhé” Khúc Dạ Hành dùng tay xoa nắn eo cậu , hiện rõ ý đồ. Dù cậu không muốn mắc bẫy nhưng miếng mồi y đưa ra quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tinh-cua-hoang-de/2877590/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.